CHA TỔNG GIÁM ĐỐC QUÁ CÀN RỠ - Trang 121

bất lực của mình. Hôm nay sáu năm sau, Hàn mộ đã không còn là Hàn Mộ
không có năng lực như trước kia, bây giờ cô hận không thể lập tức đưa Hàn
Đào từ trong ngục ra ngoài.

"Tin tin..." Hàn mộ dùng sức mà đè còi xe.

Tại sao hôm nay lại kẹt xe như vậy?

"Này..." Khóe miệng Hàn mộ rụt rụt, nhìn ra ngoài xe.

"Vậy cũng chỉ có đi nơi đó!" Hàn Mộ nhìn ngã tư đường cách đó

không xa. Mặc dù đi con đường đó khá xa, nhưng cũng tốt hơn là đứng ở
đây đợi cả buổi trời.

Chuyển động tay lái, Hàn Mộ nhanh chóng đem xe chậm rãi đi ra

ngoài.

Con đường này cô cũng rất quen thuộc. Chỉ là, con đường này là một

con phố buôn bán, hai bên đều là những cửa hang cao cấp.

Nơi này, lúc nhỏ cô thường xuyên đến đây!

"Hả?" Hàn Mộ phanh xe, sắc mặt khẽ khẽ đanh lại, đôi mắt chẳng

nhúc nhích mà nhìn cách đó không xa.

Đó là một tiệm áo cưới cao cấp.

"Tiểu Mộ, từ nay về sau chúng ta kết hôn sẽ cùng đến nơi này chọn áo

cưới..."

"Tiểu Mộ, em nhất định sẽ là cô dâu đẹp nhất..."

"Tiểu Mộ, Bằng đại ca vĩnh viễn yêu em..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.