CHA TỔNG GIÁM ĐỐC QUÁ CÀN RỠ - Trang 168

"À?" Ninh Doãn Tích nhíu mày.

Xem ra, đứa nhỏ này có chuyện tìm anh!

Hàn Khuynh Thược thoải mái ngồi trên ghế sofa, miệng nhỏ vểnh lên.

"Tích, tôi đi ra ngoài trước. Chuyện kia tôi sẽ mau chóng điều tra rõ

ràng!” Mậu Tư Vân nhìn Hàn Khuynh Thược thật lâu.

Đúng là Tích đối xử rất khác với cô bé này!

Nhìn cửa đóng lại, Hàn Khuynh Thược mỉm cười nhìn về phía bàn

Ninh Doãn Tích, ngón tay Chỉ, "Cái chìa khóa này chiếu rất lấp lánh!"

Lông mày Ninh Doãn Tích nhíu lại, như có điều suy nghĩ.

"Nó thật sự là chìa khóa mở kho báu sao?" Hàn Khuynh Thược đi

thẳng vào vấn đề

Ninh Doãn Tích khẽ mỉm cười. Cái đứa nhỏ này cũng cảm thấy hứng

thú.

Ninh Doãn Tích vuốt chìa khóa vàng trong tay, lắc đầu với Hàn

Khuynh Thược.

"Có ý tứ gì?" Hàn Khuynh Thược buộc miệng.

Cái hồ ly thối tha này, thực sẽ đánh ngựa! Nó làm sao biết anh lắc đầu

là có ý gì?

"Tôi cũng không biết." Ninh Doãn Tích cũng không biết mình tại sao

bản thân mình lại giải thích với đứa bé này như vậy.

"Không biết?" Hàn Khuynh Thược nhíu mày.

"Thật ra, chủ nhân cái chìa khóa này là ông nội của tôi..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.