CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 1021

Đến điện của An Dương, đi thẳng vào phòng ngủ, không cần người

bên cạnh nhắc nhở, chỉ cần nhìn cung nhân qua lại đều nín thở thu khí lại
thì biết ba ngày nay An Dương không tốt. Đẳ cửa ra, bước chân liền dừng
lại, mảnh vỡ đầy đất, những thứ có thể đập đều bị đập hết.

Ac tóc tai bù xù chỉ mặc áo trong ngồi dưới đất, vẻ mặt hốt hoảng.

Đau lòng tiến lên, đứng bên cạnh nàng nhưng không biết nói như thế

nào. An Dương nghe thấy tiếng bước chân kinh ngạc ngẩng đầu, thấy là A
Đoàn, cười cười “Ngươi đã đến, sức khỏe thế nào rồi?” âmthanh rất nhẹ,
nhẹ đến mức một trận gió cũng có thể thổi bay mất. Hốc mắt A Đoàn
phiếm hồng , đưa tay kéo An Dương ôm vào trong ngực.

“Khóc đi, ở đây không có người khác.”

An Dương lại lắc đầu, chỉ chỉ cặp mắt vô thần của mình.

“Mắt đã khô, không khóc được.”

“Ngươi cũng đến khuyên ta sao, khuyên ta không cần mơ mộng hão

huyền, khuyên ta không nên cố chấp với người ta không đến được…”

An Dương không khóc, mặt A Đoàn đã đầy nước mắt, ôm thật chặt

An Dương mới ba ngày mà khuôn mặt đã mất đi màu sắc. “Là ta để Đại ca
tìm ngươi nói chuyện.” Thân người An Dương lập tức cứng ngắc, A Đoàn
cũng không để ý “Ngươi không nên như vậy, ngươi là An Dương công
chúa, ngươi là công chúa được Hoàng Hậu nương nương sủng ái nhất,
ngươi nên kiêu ngạo, ngươi nên không kiêng nể gì chứ không nên như
vậy!”

Vừa dứt lời thì bị An Dương đẩy ra, sắc mặt tái nhợt nhiễm lên đỏ

ửng, giọng nói cũng dồn dập “Vì sao ngươi lại làm như vậy? Vì sao lại
muốn Đại ca ngươi đến nói với ta những lời đó, vì sao muốn Mẫu hậu chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.