CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 571

A Đoàn cũng không cảm thấy bất ngờ, chỉ cười nói "Được rồi, ngươi

lui xuống đi."

Sau đó nhìn qua chiều cao của lầu trước mắt, chỉ có thể nhìn thấy

trăng rằm lúc ẩn lúc hiện và một chút ngói đỏ của lầu. Mặc dù đã tham gia
yến hội Trung thu nhiều lần nhưng chưa từng đi qua nơi này, toàn là đi theo
Hoàng hậu nương nương cùng An Dương đi đường khác, không cần phải
trèo lên thang đá.

Hai bên thang đá đều được treo những đèn lồng đỏ xinh xắn. Mặc dù

hôm nay ánh trăng không quá sáng nhưng cũng đủ để chiếu sáng con
đường phía trước. Chỉ có chút ánh đỏ đơn điệu nên không được đẹp. Đột
nhiên nghĩ đến chợ đèn hoa náo nhiệt, nếu như ở đây cũng treo nhiều đèn
màu như thế, chắc chắn sẽ rất đẹp mắt.

Trần thị đang cùng các phu nhân khác nói chuyện, thấy A Đoàn kinh

ngạc nhìn thang đá đến ngẩn người thì đành quay sang cười thứ lỗi với
người bên cạnh sau đó đi đến bên người A Đoàn, kéo tay nàng nói "Đứng
ngẩn người ở đây làm gì, chúng ta nên đi thôi, Hoàng thượng cùng Hoàng
hậu nương nương sắp đến rồi."

Vừa nói vừa không quên kéo áo choàng của A Đoàn lại.

A Đoàn kéo cánh tay Trần thị làm nũng "Nhiều người như vậy, con lại

lười đi tìm mẫu thân nên mới đứng đây chờ người nha, dù sao người nhất
định sẽ tới tìm con mà ~ " cằm cọ nhẹ trên bả vai Trần thị, mắt to cười
thành hình trăng lưỡi liềm, nhìn rất đáng yêu. Trần thị vừa bực mình vừa
buồn cười, thật sựrất thích lúc A Đoàn làm nũng với mình.

Sao có thể không nói con gái là áo bông nhỏ tri kỉ của mẹ đây?

"Con nha, thật là lười!" một tay điểm nhẹ lên chóp mũi A Đoàn, tay

kia cầm tay A Đoàn không buông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.