CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 591

Thấy thế, Ngô Đồng cũng không nói nữa, chỉ là ôm A Đoàn chặt hơn

một chút, hai người chậm rãi hướng bờ sông đi tới.

Sông này hợp với bên ngoài như một vòng bảo hộ thành, cuối cùng

lượn quanh thành một vòng sau đó tụ vào sông lớn. Lúc hai người tới nơi
thả đèn hoa sen thì đã rất khuya, chỉ thấy trên mặt sông lay động rất nhiều
đèn hoa sen lóe sáng ngời, người thả đèn phần lớn đều đã rời đi, chỉ còn tốp
năm tốp ba còn tại bên bờ đứng nhìn.

Bên hai bờ sông đều là cây dương liễu, cũng không có thứ gì náo nhiệt

ở xung quanh, tầm mắt mờ tối, Ngô Đồng liền đem mặt nạ của A Đoàn gỡ
xuống. Ngón tay trong lúc vô tình đụng phải mặt A Đoàn dù mang theo mặt
nạ cũng có chút lạnh, dừng một chút nhanh chóng nói "Là ta tính không
chu toàn, đến cùng gió đêm lạnh người, chúng ta chóng thả đèn, sau đó ta
đưa nàng về.’’

"Sau khi trở về cũng không được cảm thấy phiền toái nô tài, gọi người

làm cho nàng một chén canh gừng nóng."

"không được tùy tiện lấy cớ không vâng lời."

A Đoàn cũng không có phản bác, thân thể của mình tự mình hiểu rõ,

cho dù là đi từ từ tới, tay chân cũng vẫn sẽ bị lạnh. không cần Ngô Đồng
dặn, sau khi trở về cũng nhất định đem Giang Vạn Lí nháo lên làm canh
gừng. Tối nay không phiền toái bọn họ, theo kinh nghiệm năm năm, sáng
mai tuyệt đối không dậy được.

Ít nhất sẽ nằm trên giường vài ngày, đến lúc đó phiền toái càng nhiều

hơn, một phòng đầy người còn phải bị a nương lẩm bẩm mắng một hồi lâu.

Là chính mình không chuẩn bị kĩ, thậm chí ngay cả áo choàng cũng

không mang, biết như vậy Ngô Đồng càng thêm tự trách, khẽ mím môi lôi
kéo A Đoàn ngồi xuống ghế đá ở bờ sông, lấy ra giấy bút đưa cho A Đoàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.