nói có chút thẳng thắn quá, nhưng mình cũng cần những lời này xem như là
đòn cảnh cáo, tại sao xin lỗi?
A Đoàn cúi đầu, đưa tay bóp bóp mi tâm của mình.
"Ta nói giúp ngươi, nhưng lại mang quá nhiều tâm tư của mình để nói,
nói có chút nghiêm trọng, cho nên xin lỗi."
Sắc mặt như trước bình tĩnh, chỉ là giữa lông mày mang theo vẻ uể
oải. Lông mày Tạ Đình Đình nhướn càng cao, tam cô nương là một người
tài giỏi như vậy, còn có chuyện gì làm phiền não sao? Hơn nữa, với thân
phận của nàng ấy mà nói, ai dám phiền nàng? Nhưng vấn đề này Tả Đình
Đình hỏi khôngđược, quan hệ của hai người còn chưa tốt đến mức này.
"sẽ không, tuy rằng nói hơi nặng một chút, nhưng mà ta biết ngươi là
tốt với ta, không cần nói xin lỗi."
Suy nghĩ hồi lâu, chỉ nói một câu khô khốc như vậy, ngay cả lời an ủi
cũng không biết nên nói như thế nào.
Lóe qua một tia ảo não, thậm chí thiếu chút nữa khống chế không
được muốn vỗ một cái vào đầu mình, như thế nào lại đần như vậy! May
mắn trong đầu lập tức chợt nhớ tới lời nói nghiêm khắc của nương, tuyệt
đối không được làm ra việc gì mất mặt, lúc này mới miễn cưỡng khống chế
lại cái tay.
Sắc mặt thay đổi rất nhanh, lúc ảo não xong may mắn lại tự trách, thật
lấy lòng A Đoàn.
A Đoàn cười cười lắc đầu "Ta cũng chỉ là đem sự tình phân tích cho
ngươi nghe mà thôi, có lẽ sẽ có chút không chính xác. Ta cũng không thể
quản được chuyện của ngươi thậm chí không thể cho ngươi một lời khuyên
tốt, bởi vì ta đối với chuyện của ngươi cũng không quá rõ. Ta cho rằng