Nụ hôn này cùng trong quá khứ không giống nhau, không ôn nhu cũng
không nhiệt tình, mà là mang theo ý vị trừng phạt nhẹ nhàng gặm nuốt,
từng điểm từng điểm đem toàn bộ môi A Đoàn ăn hết, từng điểm tăng thêm
lực, cuối cùng có chút đau nhói. A Đoàn không dám giãy dụa, chỉ là ủy
khuất nhìn Ngô Đồng gần trong gang tấc.
Quá gần, gần đến nỗi chớp mắt cũng có thể đụng tới mi mắt của nhau,
gần đến hoàn toàn thấy khôngrõ cảm xúc trong mắt của Ngô Đồng, thâm
trầm tới tận cùng đen như mực, đem toàn thânA Đoàn đều hít vào, chỉ có
thể bị động tiếp nhận. thật lâu sau hai người tách ra, nhìn đôi môi A Đoàn
một lần nữa trở nên kiều diễm, Ngô Đồng hài lòng.
Đưa tay nhẹ nhàng điểm điểm lên hai gò má hồng của A Đoàn, còn sót
lại ý vị cùng thanh âm trầm thấp vang lên.
"Còn không nói?" rõ ràng là uy hiếp, chỉ cần A Đoàn dám không nói
một chữ, lập tức sẽ nhào đến.
Người A Đoàn vội vàng ngã ngửa ra sau, trực tiếp đem môi bịt lại, liên
tục không ngừng gật đầu "Muội nói!"
Muốn đối nhân sử thế thì phải hiểu rõ sự việc, Ngô Đồng am hiểu sâu
đạo lý này. Thấy nàng nghe lời cũng sẽ không ép, bằng không lại sẽ thành
mất nhiều hơn. Đem A Đoàn dựng thẳng người trở về, để cho A Đoàn
khoảng cách an toàn có thể hô hấp. Thấy thế A Đoàn quả nhiên không vùng
vẫy, tự cho là không dấu vết thở phào nhẹ nhõm một hơi, ngoan ngoãn ngồi
trong ngực Ngô Đồng.
Ngô Đồng khẽ nâng cao khóe miệng, không nói gì.
A Đoàn thở dài một hơi, qua một hồi lâu trực tiếp một hơi đem lời nói
của mình cùng đại ca toàn bộ đều nói cho Ngô Đồng, cuối cùng cắn môi
dưới, thanh âm có chút hơi run "Muội sai sao?"