CHÀNG CÔNG TƯỚC ĐÁNG GHÉT - Trang 115

Người đánh xe bắt đầu cho ngựa chạy chầm chậm, tay Verena vẫy vẫy ở

cửa sổ cho đến khi cỗ xe chỉ còn là 1 bóng mờ mờ nhỏ bé trước mắt công
tước.

- Thật tôi nghiệp, Traver lầm bầm.

- Cô ấy sẽ không sao đâu, công tước trả lời. Tôi sẽ lo cho cô ấy mà

- Thật sao, thưa ngài, tôi rất hi vọng và tin tưởng ngài và ngài có thể tin

chắc 1 điều là tôi sẽ không gửi điện báo tới cái câu lạc bộ United Services
ấy đâu

- Thế ra ảnh hưởng của ông với ông chủ có đấy chứ, công tước hỏi mắt

lấp lánh. Môi Traver hiện lên 1 nụ cười

- Tôi có thể nhẹ nhàng gây ra ông chủ cái linh cảm là 1 ngày nào đó cô

Verena sẽ kết hôn với 1 kẻ chẳng ra gì vì cô ấy còn quá ít kinh nghiệm mà

- Đó là ý nghĩ của ông đấy sao?

- Và dĩ nhiên thưa ngài, tôi đã chỉ cho ông chủ tôi thấy là các thiếu nữ

rất thích các cuộc quen biết mới. Sau khi tôi nói thế, ông chủ lập tức hiểu ra
ngay ai sẽ được gọi tới ngay khi ông nhắm mắt

- Xin chúc mừng ông, công tước nói.

Một lát sau, chàng đã trên lưng Salamanca đến White Hoses, sau khi ăn

1 bữa trưa nhẹ, chàng tiếp tục trở về LD dĩ nhiên là trên cỗ xe thượng thặng
của mình và như thế chàng có thể chợp mắt được 1 chút. Nửa đêm chàng về
tới Selchester, mệt mỏi và kiệt sức, chàng vùi mình ngủ li bì không mộng
mị đến sáng hôm sau Sáng hôm sau tỉnh giấc chàng lờ mờ tự hỏi chẳng biết
mình ở đâu. Và rồi những biến cố trong suốt 1 tuần lễ qua ồ ạt kéo về,
chàng mới nhận ra mình đã lập 1 kế hoạch rất chắc chắn, rất thú vị và cảm
giác này đã khiến cho chàng nôn nao hẳn lên, quên đi tình trạng yếu ớt của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.