CHÀNG CÔNG TƯỚC ĐÁNG GHÉT - Trang 79

- Ồ vậy thì đàn ông sẽ muốn gì ở họ nhỉ, công tước hỏi 1 tia sáng lấp

lánh trong mắt chàng.

- Ông cứ cố tình chọc tức tôi, coi chừng đó, hoàn cảnh ông hiện tại

không cho phép bị kích thích đâu, tốt nhất là ông nên ghìm lại đi. Còn tôi,
tôi sẽ không hơi đâu mà bàn cãi với ông nữa. Tôi sẽ đọc cho ông nghe 1 cái
gì đó, dễ chịu trong sách thôi.

- Này cô, tình trạng của tôi hiện nay cùng với việc bị người khác làm bẽ

mặt, có lẽ tôi nên nói rõ ra hơn, hoàn toàn do cô cả. Tôi đang lo lắng cho
công việc của mình và không muốn đi vào cái ngôi nhà chết tiệt đó nhưng
vì lo lắng cho sự an toàn của cô nên giờ đầu của tôi mới nhức như búa bổ
thế này đây

- Nếu ông cho tôi là 1 cô gái ẻo lả yếu ớt cần được bảo vệ thì tôi sẽ đem

cây súng trường ra đây và bắn ngay vào đầu ông 1 phát cho xong.

- Trời ơi, làm bị thương 1 người không có khí giới trong tay và lại còn

đang bị thương nữa ư, công tước phản kháng giả bộ khiếp sợ chế giễu. Cô
học đâu ra điều bất công ấy đấy, thế mà còn định đem ra thực tập như 1
người Pháp nữa. Verena mỉm cười làm lộ ra 2 đồng tiền trên má.

- Chẳng ích gì đâu, ông luôn có sẵn trong đầu bao nhiêu lời nhạo báng.

Thôi, Caesaris Commentari của Latin hay Plutarch's Lixes? Tôi đã đọc 2 tác
phẩm này cho ông nội nghe và ông nói công tước vùng Wellington thường
đem mấy quyển sách này bên mình trên đường đến Ấn Độ.

Công tước nhướng mày lên, không 1 thiếu nữ nào quen biết với chàng

lại có thể đọc được tiếng Latin hay tỏ ra thích thú với Plutarch cả.

- Tốt nhất là lúc này cô đừng đọc gì cả, tôi chỉ muốn nói chuyện với cô

thôi. Cô không hiểu là chỉ có cô mới là người có điều kiện để bắt được
"thần ác" sao? Nếu cô từ chối dùng những gì mình đã biết thì những người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.