CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Trang 87

Bạc Hà không kìm nén được thầm cảm thấy buồn cười, vừa

rồi An Nhiên còn tức giận với cô vì Tịch Duệ Nam, vậy mà vừa nhìn
thấy Quý Phong, tâm trạng lập tức tốt hơn nhiều, cô ấy đúng là
đến từ “hành tinh không đa tình sẽ chết”.

Quý Phong xách đến một túi thanh long tươi rất to, sau khi đặt

xuống thì hỏi hai cô gái trẻ trung đã ăn cơm chưa, nếu chưa ăn thì
anh mời hai người ra ngoài ăn.

Bạc Hà còn chưa kịp trả lời, An Nhiên đã cướp lời, đồng ý: “Anh

mời bọn em ăn cơm tối ạ? Được ạ, được ạ! Cảm ơn anh lắm!”

Quý Phong đưa Bạc Hà và An Nhiên tới một quán ăn Quảng Đông.

An Nhiên dường như rất có hứng thú với Quý Phong, trong bữa ăn
không ngừng tìm chuyện để nói với anh, vừa nói vừa cười, hoạt bát
giống như chú chim hoàng oanh nhảy nhót trên cành cây, giọng nói
ngọt ngào, mềm mại hơn cả món bánh tráng miệng ở trên bàn.

Khi Quý Phong đi vào nhà vệ sinh, Bạc Hà không kìm được hỏi An

Nhiên: “Này, không phải cậu đã nhắm trúng anh ấy rồi chứ?”

An Nhiên mím môi cười không đáp, dường như đã mặc định thừa

nhận, Bạc Hà bỗng cảm thấy đau đầu, bất lực. “Không phải chứ?
Cậu còn chưa chính thức kết thúc với Phó Chính, Tịch Duệ Nam vừa
đi cậu đã ngó sang Quý Phong rồi. Cậu đúng là đã ăn trong bát còn
dòm trong xoong.”

An Nhiên hùng hồn đáp: “Vậy thì sao chứ? Mình vẫn chưa chính

thức kết hôn, mình còn có quyền lựa chọn, phải thử mấy lần mới
biết người nào thích hợp với mình nhất. Bạc Hà, chuyện cậu đuổi
Tịch Duệ Nam đi, mình sẽ không trách cậu, lát nữa ăn cơm xong,
mình muốn đi dạo phố riêng với Quý Phong, cậu phải tạo cơ hội
cho mình đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.