CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 103

“Có chuyện gì?” Ngữ khí Mạc Trăn lộ vẻ mất kiên nhẫn rất rõ ràng,

ngay cả kính râm trên mặt cũng không bỏ xuống.

Tống Nghê cười với anh, cổ áo chữ V khoét sâu lộ ra một đường rãnh

quyến rũ, “Sư huynh, hôm nay là sinh nhật anh, em mời anh buổi tối cùng
đi ăn món Nhật.”

“Không cần, tôi muốn về nhà ăn mì gói.”

Tống Nghê: “……”

Nụ cười trên mặt cô ta cứng ngắc một lát, sau đó lại càng thêm mê

người, “Ăn mì gói không tốt cho sức khỏe, nếu anh muốn ăn ở nhà, em có
thể làm cho anh.”

Mạc Trăn ngẩng đầu nhìn Tống Nghê, mắt kính màu trà làm cô ta

miễn cưỡng có thể nhìn ra vị trí mắt anh. Không biết vì sao Tống Nghê có
chút hoảng hốt, cô ta há miệng định nói gì đó, bỗng dưng bên ngoài truyền
đến một trận gió to.

Một lượng lớn tóc xoăn trên vai bị gió thổi đập vào mặt Tống Nghê.

Cô ta theo bản năng lùi lại hai bước, giày cao gót dưới chân bước hụt, “A”
một tiếng ngã trên mặt đất.

Gió to đúng lúc dừng lại, trợ lý của Tống Nghê từ xa thấy cô ta ngã

lăn quay trên đất thì vội vội vàng vàng chạy đến. Mạc Trăn định xuống xe
lại do dự hai giây, dứt khoát dẫm lên chân ga, Bentley chạy ra ngoài.

“Há há há há há.” A Diêu ngồi trên Bentley, cả một đường ra khỏi

studio đều cười lớn. Mạc Trăn lái xe đi thật xa mới nghiêng đầu nhìn A
Diêu một cái, “Gió vừa rồi là cô thổi?”

“Chuẩn rồi.” A Diêu gật gật đầu, biểu cảm tự hào như đang chờ giáo

viên thưởng cho cô một bông hoa hồng nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.