CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 264

Nghĩ tới đây, Mạc Trăn không khỏi cười tự giễu. Hành động vừa rồi

hoàn toàn là phản ứng xuất phát từ bản năng, theo bản năng, anh cũng
không muốn A Diêu biết mình là ai.

Nhưng như vậy thì sao? Ban đầu là chính anh mời sư phụ về giúp A

Diêu tìm lại thân phận, sớm muộn gì cô cũng phải đi.

Chẳng qua hiện tại cái "sớm muộn" này làm anh bất ngờ không kịp đề

phòng mà thôi.

"Trăn Trăn, anh lại đau dạ dày phải không?" A Diêu bay giữa không

trung, cúi người nhìn Mạc Trăn.

Trán Mạc Trăn vì đau đớn dữ dội đã rịn ra một lớp mồ hôi lạnh, nhưng

anh vẫn cố chấp mím chặt đôi môi, nhắm mắt quay đầu sang chỗ khác.

Bây giờ anh không muốn thấy cô.

Chỉ nghe giọng nói thôi đã cảm thấy trái tim vừa thắt vừa nhói, so với

dạ dày thì đau hơn nhiều.

Mạc Trăn không nói lời nào, A Diêu cũng không thấy nghi ngờ, cô

cho rằng anh nhất định quá đau. Ngăn kéo thứ hai dưới TV tự mở ra, một
hộp thuốc vuông vức bay tới chỗ ghế sofa. A Diêu nhìn lướt qua máy uống
nước, không tồi, nước đã được đun nóng. Rót một ly nước ấm cho Mạc
Trăn, A Diêu như ngày thường cúi đầu ‘phả hơi’ bên tai Mạc Trăn, "Trăn
Trăn, dậy uống thuốc nào."

Mạc Trăn giật giật chân mày, như đang tranh đấu tư tưởng dữ dội lắm.

A Diêu thấy anh bất động, lại bay tới ‘phả hơi’ khác, "Trăn Trăn, uống
thuốc thì mới đáng yêu!"

Mạc Trăn: "..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.