CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 291

"Hả, à." A Diêu gật gật đầu, "Dẫn tôi theo dẫn tôi theo!" Cô ra sức chỉ

vào mình.

Khóe miệng lơ đãng nhếch lên, Mạc Trăn xiên một miếng thịt bỏ vào

miệng, che giấu ý cười bên môi: "Cô? Chỗ đó rất xa, cô có thể ngồi máy
bay không?"

"Máy bay?" A Diêu phiền muộn nhăn mày, tuy cô có thể bay rất cao,

nhưng mà máy bay bay cao như vậy, dường như vẫn có chút khó khăn. Hơn
nữa còn phải bay xa như thế...

"Tôi sẽ cố gắng!" A Diêu nắm chặt quả đấm nhỏ, trong hai mắt đều là

ánh sáng kiên nghị.

Vì có thể đi du lịch cùng Trăn Trăn, cô sẽ liều mạng!

Mạc Trăn vẫn không nhịn được, phì cười. Anh che miệng ho khan hai

tiếng, thờ ơ nhìn khinh khí cầu trên màn hình: "Vừa khéo hôm nay sư phụ
cho tôi một bảo vật, bảo là chỉ cần linh hồn bám lên nó, thì có thể mang nó
đi bất kỳ nơi nào."

"Có thật không?" Tựa như đang ở trong sa mạc nhìn thấy ốc đảo, trong

trời đông giá rét nhìn thấy bát cháo nóng, cả người A Diêu đều sáng lên.
Vốn dĩ cô đã nghĩ nếu thực sự không được, thì sẽ tùy tiện nhập vào một
hành khách cùng chuyến bay, chờ cho đến nơi thì đi ra. Bây giờ có pháp
bảo* này, ngay cả mẹ cũng không phải lo lắng mình không ngồi được máy
bay rồi!

(*Pháp bảo là đồ mang phép màu của nhà Phật.)

A Diêu cảm thấy cả người mình đều lâng lâng.

Mạc Trăn nhìn thoáng qua A Diêu đang lâng lâng, hàm hồ đáp một

tiếng, lại bắt đầu tìm tòi lên lịch trình cho chuyến du lịch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.