CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 566

phóng viên này. Nếu như anh không muốn, những phóng viên này không
có cách nào cạy được chút tin tức có giá trị nào trong miệng anh.

Đây cũng chính là nguyên nhân Đường Cường tức giận như vậy.

Câu nói trên thảm đỏ kia, rõ ràng là Mạc Trăn cố ý nói, tạm thời

không bàn đến việc tại sao cậu ta chọn thời gian và trường hợp này để nói
ra, nhưng trước khi cậu ta làm như vậy lại hoàn toàn không thương lượng
gì với mình, đã đủ để cho Đường Cường thật sâu cảm thấy người đại diện
như mình bị hư cấu.

Chính là loại không tồn tại.

Mặc dù anh không phản đối Mạc Trăn nói chuyện yêu đương, nhưng

anh không nói sẽ đồng ý cho cậu ta công khai, huống chi, anh cảm thấy
Mạc Trăn thậm chí còn chưa nói chuyện này cho Lê Nhan biết —— nếu
người trong miệng cậu ta là Lê Nhan.

"Party chúc mừng đoàn làm phim cậu không đi?" Đường Cường liếc

xéo Mạc Trăn đang ngồi trên ghế kế bên tài xế, giọng điệu có hơi lạnh nhạt.

"Không đi, tôi hơi mệt, anh đưa tôi về đi." Mạc Trăn nói xong cũng

tựa lưng vào ghế nhắm mắt nghỉ ngơi. Diễn cả một ngày, lại giằng co ở lễ
trao giải lâu như vậy, tới cuối còn phải đối phó với đám phóng viên nửa
giờ, anh thật sự mệt mỏi.

Không biết bây giờ Lê Nhan về nhà chưa.

Đường Cường thấy người bên cạnh mặt đầy mệt mỏi, mím mím môi

chạy xe đi. Đã mười một giờ, xe trên đường không nhiều, thành phố dưới
bóng đêm cũng không náo động như giữa ban ngày, an tĩnh giống như một
người con gái đoan trang lễ độ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.