CHÀO BUỔI SÁNG, U LINH TIỂU THƯ - Trang 694

Nếu tớ nói cho cậu biết, anh Vân Trạch là bạn tiểu học của Mạc Trăn,

bọn họ còn là bạn tốt nhiều năm nữa, cậu sẽ chuyển giá trị cừu hận từ tớ
sang cho anh ấy chứ?

Trần Thanh Dương: "..."

Điên rồi điên rồi điên rồi không sống nổi nữa! ! !

Cô ném điện thoại đi, một lần nữa ôm đầu hét lớn: "A a a a

————!"

Ba Trần: "..."

Ông lặng lẽ gắp thịt viên rơi trên bàn lên, ném vào sọt rác bên cạnh.

Trần Thanh Dương hét xong, lại vọt tới nhặt điện thoại trên đất lên,

bấm dãy số của Hướng Vân Trạch: "Hướng Vân Trạch, anh ra đây cho tôi!
Tôi muốn quyết đấu với anh ——! !"

Hướng Vân Trạch: "..."

Anh cúp điện thoại, mỉm cười nhìn học sinh bên cạnh: "Tôi tiếp tục

giảng cho em vấn đề vừa rồi."

Học sinh chỉ điện thoại anh, dáng vẻ muốn nói lại thôi: "Cái đó...

Không cần phải để ý đến sao?" Nghe âm lượng decibel vừa nãy, hình như
đối phương đang rất điên cuồng.

"Không sao, đó là một bệnh nhân của tôi, thường xuyên phát bệnh."

Học sinh kinh ngạc nhìn anh, trong mắt còn lấp lánh tia sùng bái:

"Giáo sư còn biết chữa bệnh?"

"Ừm." Hướng Vân Trạch cười thân thiện, "Nhưng dường như hiệu quả

không quá lý tưởng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.