CHARLIE BONE TẬP 7 : CHARLIE BONE VÀ CÁI BÓNG XỨ BADLOCK - Trang 135

“Bà cần bác sĩ,” Tancred với tay lấy lại cái di động của mình. “Đi mà

Kettle, đưa cho cháu gọi điện thoại.”

“Không.” Bà ấp chiếc điện thoại vô ngực và ngồi lên.

“Tên quỷ lùn đó đã đánh bà một cú trời giáng ạ,” Charlie nhận xét, nhìn

trân trân vô cái trán của bà.

Bà Kettle đấm nhẹ lên trán một cái. “Úi! Ta vẫn còn sống. Nhưng này,

không xe cứu thương. Không cảnh sát.”

Bà Kettle nói vậy là đã rõ. Nhưng tiệm của bà đã bị phá tanh banh, cửa

sổ gẫy và khi bà lảo đảo đứng lên, Charlie nhận thấy bà phải chống tay vô
một cạnh bàn. Lẽ nào bọn chúng có thể để bà ở lại một mình trong tình
trạng thế này.

“Để tụi cháu xếp ấm lại cho bà – không phải hết thảy chúng đều bể cả

đâu ạ.” Charlie nhấc một cái ấm sắt to đặt trở lên bệ của nó.

“Đừng lo, Charlie. Chẳng phải ta không có bạn bè đâu nhé. Họ sẽ tới

ngay đấy, nếu ta không lầm.” Bà bấm bấm vài số trên chiếc điện thoại di
động của Tancred xong rồi trả nó lại cho anh. “Cất đi, cậu bé bão tố, chúng
ta sẽ không phải gọi cho bác sĩ và cảnh sát nữa. Kể từ lúc này trở đi.” Bà
cúi người, rên hự một tiếng, ngó xuống gầm bàn. “Cưng ra được rồi đó
Billy Raven. Kết thúc rồi.”

Billy hí hoáy bò ra cùng với cái đầu của con chuột lấp ló nơi cổ áo.

“Cháu muốn chắc chắn hắn đã đi rồi.” Nó đứng lên, lôi chú chuột ra khỏi
chiếc áo lạnh rồi vuốt ve cái đầu chú ta. “Rembrandt sợ hãi còn hơn cả
cháu nữa. Anh đã đuổi cái đồ đá đó đi rồi phải không Tanc?”

“E là chưa đâu. Hắn chỉ sổng đi đâu đó thôi, Eric Shellhorn cũng chạy

theo hắn sát gót. Bọn chúng kết hợp lại đúng là một cặp hủy diệt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.