CHÂU Á THẦN KỲ - THIÊN SỬ THI VỀ HÀNH TRÌNH TÌM KIẾM SỰ THỊNH VƯỢNG CỦA CHÂU Á - Trang 265

“Nhóm Mafia Berkeley” soạn thảo ra một kế hoạch cắt đứt với quá khứ. Chủ

nghĩa xã hội, doanh nghiệp nhà nước và các chính sách mang tính dân tộc chủ
nghĩa bị gạt bỏ ra ngoài; các thị trường tự do và đầu tư nước ngoài được đưa
vào. Ưu tiên hàng đầu là chặn đứng lạm phát, một việc đòi hỏi phải cắt giảm chi
tiêu chính phủ. Nhóm nhận ra những sự cắt giảm như vậy sẽ làm cho nhu cầu bị
thu nhỏ lại, đẩy nền kinh tế vào nguy cơ có thể xảy ra suy thoái, dẫn đến hậu
quả nặng nề hơn. Nhóm nghĩ ra một kế hoạch gìn giữ, thậm chí là thúc đẩy, sự
tăng trưởng kinh tế toàn diện đồng thời cùng lúc chống lại lạm phát bằng cách
cắt giảm mạnh mẽ một số loại chi tiêu, chủ yếu là chi tiêu của chính phủ, nhưng
chỉ đạo khu vực ngân hàng giữ nguyên mức tín dụng cho vay đối với những
ngành nghề được lựa chọn có khả năng thúc đẩy sự tăng trưởng mới. Ngân hàng
trung ương cho các ngân hàng thương mại vay với lãi suất thấp hơn thị trường
nhằm khuyến khích đầu tư. Theo như Radius giải thích, mục tiêu là “tạo sức
mua từ mức gần như bằng 0”. Radius cho biết các chính sách hoạch định thực
hiện mang tính “không chính thống và cấp tiến”. “Đối với một số người, ý
tưởng này là ngược đời nhưng đối với các nhà hoạch định kinh tế thì ổn định mà
không tăng trưởng cũng giống như tham dự Olympics mà chỉ về thứ tư – chẳng
có huy chương, chẳng có diễu hành, chỉ là một thành tích dù vẻ vang nhưng vẫn
bị xem như thất bại… Không ai, thậm chí ngay cả nhóm kinh tế, biết được liệu
các biện pháp đề ra có hiệu quả hay không.”

[46]

“Nhóm Mafia Berkeley” buộc phải thuyết phục Suharto tin vào kế hoạch.

Suharto chẳng có khó khăn gì đối với việc từ bỏ chủ nghĩa xã hội. Về sau, ông
đổ lỗi sự lộn xộn dưới thời Sukarno cầm quyền cho tình hình kinh tế sa sút. “Sự
đi xuống trong đời sống kinh tế-xã hội của đất nước mà chúng ta đã trải qua
trong suốt thời kỳ đó là do thiếu bóng dáng của phát triển kinh tế,” Suharto viết.
Ông nhận ra rằng tăng trưởng kinh tế sẽ giúp thúc đẩy lòng trung thành đối với
chế độ Trật tự mới và củng cố sức mạnh của chính bản thân quốc gia. “Chế độ
Trật tự mới phải ưu tiên hàng đầu cho phát triển kinh tế. Cùng với sự nâng cao
về kinh tế, việc xây dựng đất nước, xét theo nghĩa rộng, có thể cũng tiến bộ
theo,” Suharto viết.

[47]

Có lẽ hơn ai hết, cũng giống như Park Chung Hee,

Tưởng Giới Thạch và Lý Quang Diệu, Suharto hiểu rằng cải thiện đời sống ấm
no hạnh phúc của đông đảo dân số Indonesia khổng lồ sẽ giúp ích cho ông trong
cuộc chiến chống lại lực lượng cánh tả đối lập. Bob Hasan, một người bạn lâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.