CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 498

Cho nên trong tiềm thức của bà Chu, nghĩ thế nào cũng sẽ không cảm

thấy, Chu Khởi là đang nhắn tin với một cô gái.

Nhưng Chu Khởi dường như cũng không muốn che giấu, một bên

nhếch môi cười xấu xa ấn phím di động trả lời tin nhắn, một bên thuận
miệng đáp lại: "Không phải, là đang cùng con dâu của mẹ nhắn tin. "

Bà Chu vẻ mặt ghét bỏ, cầm quả táo đã gọt xong cắn một miếng, dáng

vẻ hiển nhiên không quá tin tưởng.

"Lúc trước khi mà con còn chưa phát điên, cũng không tìm được cô

gái nào đưa về nhà, bộ dạng như bây giờ, ai có thể theo con chứ? Mẹ nó,
mẹ lại không giục cưới, con gạt mẹ thì có ích lợi gì?"

"......"

Chu Khởi cũng bị chọc tức đến bật cười, giương mắt cho lão mẹ hắn

một ánh mắt, "Con làm sao mà điên chứ?"

"Con nhìn một thân quần áo rách nát của con một chút đi, còn có con

cầm cái đồ chơi gì trong tay đấy? Đồ cổ của ông nội sao?"

Bà Chu càng nhìn càng thấy ghét, luôn muốn đem đứa con trai này

ném vào đống rác, "Tuy rằng khi con còn bé, mẹ thường xuyên nói con là
được nhặt về trong đống rác. Nhưng mẹ cho rằng con bây giờ trưởng thành
rồi, tự mình có năng lực phán đoán, cho dù biết mình không phải là đứa bé
của nhà này, cũng không có thể không chịu cầu tiến a! Mẹ cũng không
khoanh tay ngồi nhìn nữa, chờ cha con về, xem ông ấy nói con thế nào."

"Con như này không phải vừa vặn hợp ý mẹ sao? Mẹ không phải luôn

nói con còn có một đứa em trai, con nếu như không ngoan ngoãn nghe lời,
em trai liền sẽ đến đoạt gia sản của con sao? Con hiện tại bản thân sa ngã,
gia sản đều tặng cho hắn đi." Chu Khởi trả lời tự nhiên, như là đã quen với
những lời diễn tinh này của mẹ hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.