Hứa Nùng kỳ thật nghĩ qua về điểm này, nhưng mà cô không có cách
nào.
Tìm nhân mạch ở chỗ bà Tạ khẳng định không thể thực hiện được, bản
thân cô cũng không quen biết ai, cho nên nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có thể
lựa chọn biện pháp gửi văn bản qua bưu điện.
Trì Sa Sa cảm thấy Hứa Nùng nếu như thật tiếp tục chờ đợi như vậy,
cũng quá đáng tiếc.
Cô nhếch môi suy nghĩ trong chốc lát, bỗng nhiên trước mắt sáng
ngời, "À? Nếu không buổi tối cậu thay tớ đi làm thêm đi!"
Hứa Nùng vẻ mặt nghi hoặc nhìn cô, không rõ đề tài như thế nào liền
lại kéo đến trên chuyện làm thêm.
"Tối nay tớ phải đến một cái tiệc rượu làm người đón khách, không có
nhiệm vụ gì khác, chính là đứng ở cửa duy trì mỉm cười là được. Chỉ một
giờ, đến lúc đó chờ người đến thay phiên là cậu có thể đi rồi. Đương nhiên!
Này đó đều không phải là trọng điểm! Trọng điểm là, tớ nghe nói tiệc rượu
lần này, sẽ mời đến vài đạo diễn lớn, hình như cơ bản là có người đánh giá
dự án mà cậu đăng ký. Đến lúc đó cậu đem kịch bản của mình in ra, rồi
trực tiếp đưa lên, ít nhất tốt hơn là vẫn luôn chờ đợi vô vọng hồi âm từ bưu
điện đi!"
Trì Sa Sa càng nói càng hưng phấn, túm lấy cánh tay Hứa Nùng, lại líu
ríu lên tiếng: "Hơn nữa tớ nghe nói a, mấy đạo diễn lớn đều tiếc tài, bọn họ
lại làm cái đánh giá kế hoạch nâng đỡ này, khẳng định không giống loại
người lấy lỗ mũi nhìn người trong cái vòng luẩn quẩn kia! Nói không
chừng bản của cậu đưa lên, bọn họ còn có thể trực tiếp tại chỗ liền nhìn qua
đi."
Lời của Trì Sa Sa nói ngược lại thật sự có chút đả động Hứa Nùng, cô
nghĩ nghĩ, cảm thấy không thể quá chiếm lợi, liền nói: "Tớ thật sự rất muốn