Làm xong những cái này, hắn nhìn thoáng qua Hứa Nùng, đột nhiên
nói: "Thật ra anh cũng có thứ này muốn đưa cho em."
Hứa Nùng ngẩn người, còn chưa kịp hỏi cái gì, liền thấy Chu Khởi
đứng dậy đi về hướng phòng của hắn.
Khi quay ra, hắn cầm trong tay cái hộp.
Là một hộp gỗ đàn hương rất tinh xảo, thể tích không lớn không nhỏ,
nhìn giống như là có chút niên đại.
Chu Khởi giao cái hộp vào trong tay Hứa Nùng, cô vừa vươn tay
muốn mở ra, vừa hỏi: „Đây là cái gì? "
"Toàn bộ tài sản của anh."
Chu Khởi không nói dối, bên trong này thật sự là toàn bộ gia sản của
hắn, ngoài những cổ phần công ty cùng bất động sản là mở chứng minh tài
sản ra, còn lại đều là các loại thẻ đen hoặc là đồ vật đáng giá nhất mấy năm
này thu thập được. Thậm chí chìa khóa của mấy chiếc xe sang đắt tiền nhất
trong ga ra, hắn cũng bỏ vào mấy cái.
Thật ra sau khi Hứa Nùng đồng ý cùng hắn qua lại, Chu Khởi liền có ý
nghĩ thẳng thắn nói rõ thân phận, nhưng là vẫn luôn không biết nên mở
miệng như thế nào.
Hắn luôn cảm thấy bản thân nói cái gì đều không đủ khiến cô nàng
nhà hắn hiểu được sự thật tâm của hắn, nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng vẫn là
Trần Tiến cái tên kia ra chủ ý ——
"Đem toàn bộ tài sản của cậu đều giao cho cô ấy không phải là được
rồi sao? Không có người phụ nữ nào nhìn thấy những cái đó sẽ không cảm
động đi? À, ý của tớ không phải nói vị kia nhà cậu yêu tiền, ý tớ là, cậu
đem tất cả của cậu đều cho cô ấy."