CHỈ CẦN MẨU KHĂN GIẤY - Trang 377

Phụ lục B

375

Bạn còn nhớ khi chúng ta đi vào đường ném bóng bowling,

trí óc chúng ta lập tức “đọc căn phòng”, xác lập các trục tọa độ,
hướng và vị trí của chúng ta cùng các vật xung quanh chứ? Đó
chính là nhiệm vụ của đường mòn

ở đâu này. Nó không cung

cấp bất cứ thông tin nào về việc chúng ta đang thấy

cái gì, hay

ngay cả xác định bất cứ cái gì theo tên – tất cả những gì đường
mòn này làm là cho ta biết liệu mình có đang đứng thẳng và
liệu có gì đó đang phóng về phía chúng ta không. Thậm chí
vật đó là gì cũng không quan trọng. Nếu nó đang tiến tới gần,
chúng ta sẽ hành động, thế thôi.

Thảo nào mà bọn thằn lằn đều chẳng mấy thông minh. Hệ

thống thị giác duy nhất mà chúng có bị giới hạn trong thông
tin

ở đâu; chúng không có khả năng học cách nhận biết hình

ảnh và “tên” của những vật chúng thấy. Thử việc này nhé: Ném
một quả bóng hiệu Nerf vào đầu một người bạn. Mấy lần đầu
anh ta sẽ né, nhưng khi đã nhận ra là nó không làm mình đau,
anh ta sẽ thoải mái đứng yên khi quả bóng đập liên tục vào
người mình. Giờ hãy thử việc đó với một con cá sấu. Mặc dù
cá sấu đã có mặt trên hành tinh này trước con người 300 triệu
năm, chúng chưa bao giờ nhận ra là mình chẳng cần phải tránh
quả bóng Nerf. Chúng sẽ lưỡng lự dù bạn ném quả bóng Nerf
vào chúng bao nhiêu lần đi nữa. Thật ra, chúng vẫn cứ cố gắng
ăn thịt bạn dù bạn ném gì vào chúng đi nữa.

Phản ứng khác nhau với mấy trái bóng Nerf giải thích một

phần về điều xảy ra với 90% tín hiệu thị giác còn lại lọt vào
mắt người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.