CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - Trang 57

Nhưng mà, đó có phải là người đàn ông lạ mặt? Tại sao, cô lại có cảm

giác kỳ lạ như đã quen từ lâu, kinh qua trăm sông ngàn núi, nay bỗng phút
chốc trùng phùng?

Cũng không có gì là lạ, mỗi lần gặp được anh nào đẹp trai, cô đều cảm

giác như đã gặp ở đâu, những người đàn ông anh tuấn ít nhiều cũng có
những điểm tương đồng.

Tịch Nhan đang định bước qua thì Trác Thanh Y từ trên gác “lộp cộp”

bước xuống, nhìn thấy cô thì có chút ngạc nhiên, rồi lễ phép gật đầu chào:
“Cô giáo Đỗ, giờ mới tan lớp sao?”

“Ừ”, Tịch Nhan cười đáp lại, “Cô giáo Trác, bây giờ về nhà hả?”

“Vâng, trời nóng nực khó chịu quá!” Trác Thanh Y dùng tay quạt quạt

mấy cái, quay đầu về phía anh chàng kia, “Anh, sao anh lại đến đón em,
không phải em đã bảo là không cần sao?”

Tịch Nhan chân bước nhanh về phía văn phòng, trong lòng không khỏi

ghen tị, đúng là thiên kim tiểu thư nhà giàu, đi đâu cũng có xe đưa rước,
trời nóng bức còn có thể về nhà sớm để tránh nóng, còn bọn cô thì còn phải
tiếp tục trường kỳ kháng chiến.

Bước vào văn phòng, cô dùng tay gõ nhịp lên bàn, lớn tiếng: “Hôm

nay ai xung phong đi mua dưa hấu?”

“Đương nhiên là Trình Uyên rồi”. Cô giáo Trần còn đang ngập đầu

trong đống bài vở cất lời, rồi đột nhiên như nhớ ra điều gì, “À mà đúng rồi,
sao gần đây không thấy bóng dáng thầy Trình đâu cả nhỉ?”

“Có một bí mật muốn bật mí với các chị em”. Tịch Nhan hắng giọng,

mắt chớp chớp, “Tôi đã rõ thân phận của mỹ nam cao cấp kia là thế nào
rồi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.