CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 112

rốt cục thì mở mắt, nâng tay lên khỏi mặt nước ấm, bể nước này là dẫn từ
nước suối tự nhiên trong núi, mặc dù không phải ôn tuyền nhưng cũng
mang theo hơi ấm, cho dù là mùa hè, ở trong này ngâm mình chốc lát cũng
là một loại hưởng thụ.Đột nhiên đem cả khuôn mặt vùi sâu vào trong nước,
mãi cho đến khi ngực hít thở không thông đến mức đau đớn mới đem mặt
ngẳng lên, bọt nước từ hai má trơn bóng chảy xuống, khiến cho làn da như
ngọc càng thêm hồng nhuận. Trong ánh mắt mở to toát lên thần sắc kiên
định, mặc kệ thế nào, nàng nhất định có thể thoát khỏi sự kìm hãm của kẻ
khác, sau đó sẽ sống cuộc sống của chính mình! Thời điểm quay trở lại
phòng, lại phát hiện Thương Diễm Túc thế nhưng vẫn chưa ngủ, từ ngày
đó, Thương Diễm Túc vào buổi tối đều ở lại trong phòng này, hơn nữa cho
dù nàng có muốn rời khỏi hắn cũng không cho phép. May mắn hắn không
làm ra hành vi gì quá phận, nếu không, nàng cũng không biết hiện tại đang
là tình huống gì.Thương Diễm Túc đứng ở bên giường, nâng cằm vẻ mặt
nghiên cứu nhìn chiếc chăn bông to lớn trên giường, nghe thấy tiếng Lãnh
Thanh Nghiên bước vào, ra vẻ khó hiểu hỏi: “Nghiên nhi, nàng đây là
muốn làm gì đâu? Mùa hè nóng bức như vậy lại đem chăn bông lớn như
vậy ra, chẳng lẽ nàng không sợ bị nướng cháy đen ra sao?” Khẽ nhíu mày,
Lãnh Thanh Nghiên thẳng tắp nhìn vào mắt Thương Diễm Túc, muốn từ
trong mắt hắn nhìn ra cái gì, nhưng mà khiến nàng thất vọng rồi, trong mắt
hắn trừ bỏ khó hiểu cùng chút thản nhiên thì không có gì.Chẳng lẽ tất cả chỉ
là ảo giác của nàng? Trong tình trạng cả người đều lạnh lẽo, nên đã nằm
mơ thấy có vật thể ấm áp tiếp cận?Mang theo nghi hoặc, nhưng vẻ mặt
Lãnh Thanh Nghiên lại vẫn bình tĩnh như cũ, liếc mắt nhìn chăn bông trên
giường một cái, khóe miệng hiện lên mỉm cười, đột nhiên hỏi: “Không biết
Vương gia là muốn muốn ngủ ở bên ngoài hay bên trong?”Thương Diễm
Túc khẽ hạ ánh mắt, trên mặt tràn đầy tà mị tươi cười, tầm mắt quét qua
thân thể nàng một lượt, giống như hoa sen mới nở, thanh nhã thoát tục, làm
cho hắn nhịn không được tâm ngứa ngáy khó nhịn.“Đương nhiên là ngủ
bên ngoài, nếu không, vạn nhất Nghiên nhi từ trên giường rơi xuống thì
làm sao bây giờ ?”Lãnh Thanh Nghiên khẽ gật đầu, cũng không có vì câu
nói của hắn là nàng từ trên giường rơi xuống mà cảm thấy bực mình, chậm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.