CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 202

bảo ngươi lại không chủ động như vậy? Thành thân đã lâu như vậy, vậy mà
ngươi vẫn chưa đem ta ăn, trên đời này sao lại có một người ngốc như
ngươi vậy chứ?” “…” Thật ra ta rất muốn, nhưng mà mỗi lần đều không
phải nàng không muốn sao? Hơn nữa cơ hội thật vất vả mới có, lại bị kẻ
khác quấy rầy. Ách, đợi chút, lời này của nàng là có ý gì a? Lãnh Thanh
Nghiên nâng cằm, nhíu mày vẻ mặt tràn đầy vẻ suy tư, nói: “Chuyện này
không phải rất đơn giản sao? Đầu tiên trực tiếp đẩy ngã, sau đó… sau đó…
Đã bị ngươi ăn luôn. Không chiếm được tâm của ta, thì trước được thân thể
ta sau đó sẽ tính sau thôi!” Một giọt mồ hôi lạnh từ trên trán chảy xuống,
Thương Diễm Túc không thể tưởng tượng lời này lại được thốt ra từ trong
miệng của nàng, nàng làm cái gì vậy? Lại bày mưu kế cho hắn ăn nàng a?
Ý nghĩ này khiến cho Thương Diễm Túc cảm thấy có một luồng nhiệt bắt
đầu chạy khắp nơi trong cơ thể, trước có được thân thể của nàng, sau đó lại
chậm rãi chiếm lấy lòng nàng hay sao? Ừm, biện pháp này không tồi, hơn
nữa kì thật ban đầu hắn cũng tính như vậy, nếu như không phải có nhiều
chuyện khó hiểu xảy ra gần đây. Khóe miệng Thương Diễm Túc hiện lên
tia cười tà tứ, đưa tay trêu chọc sợi tóc ngay trước ngực nàng, nói: “Lời của
Nghiên nhi nói thực là đúng, kỳ thật ta cũng có quyết định như vậy”. Ánh
mắt khẽ chớp, Lãnh Thanh Nghiên đột nhiên xoay người bỏ chạy, chỉ chớp
mắt đã đi được một đoạn xa, dường như sắp biến mất khỏi tầm mắt của
Thương Diễm Túc. Động tác này của nàng khiến Thương Diễm Túc sửng
sốt một chút, khẽ rủa một tiếng sau đó lập tức đuổi theo, vài cái lên xuống,
người cũng đã xuất hiện ở trước mặt nàng, hỏi: “Nghiên nhi, nàng muốn đi
đâu?” Lãnh Thanh Nghiên kịp thời dừng lại không để va người vào hắn,
trực tiếp nói: “Nhìn ánh mắt của ngươi là biết ngươi suy nghĩ cái gì, ta
đương nhiên là phải chạy thật nhanh rồi”. “Nghiên nhi không muốn?”
“Ách, việc này, kỳ thật, đối với ta chuyện này kì thật cũng rất tốt, trong
truyền thuyết làm cái kia thực là dục tiên dục tử, không biết trên thực tế có
phải là như vậy hay không”. Lãnh Thanh Nghiên trước sau như một trực
tiếp nói ra, sau đó nghiêm sắc mặt nói, “Nhưng tò mò thì là tò mò, ta cũng
không có muốn lấy bản thân mình ra để thử”. Đến gần vài bước, khi nghe
thấy nàng nói như vậy khóe miệng Thương Diễm Túc khẽ run rẩy, trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.