CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 472

thiên chân nói: “Thúc thúc, người cản đường đi của ta”.

Người nọ ngồi xổm xuống trước mặt tiểu tử kia, vẻ mặt tươi cười ôn

hòa nói: “Tiểu tử kia, cháu tên là gì?”

Tiểu tử kia biểu tình nói thành thực thì cũng thực là thành thực, nói vô

tà thì cũng thực vô tà, chớp chớp ánh mắt nhìn vị thúc thúc xinh đẹp trước
mắt, thanh âm non nớt nói: “Mẹ ta dặn, không được nói cho người xa lạ
biết tên của ta!”

“Ah? Đây là vì sao?”

“Sẽ bị người xấu bắt cóc!”

“Thúc thúc không phải người xấu a!” Người nọ giải thích nói, trên mặt

vẫn tươi cười như cũ.

Tiểu tử kia hơi hơi nghiêng đầu, nhìn người này, nói: “Nhưng người

xấu trên mặt cũng không có viết hai chữ người xấu, ngươi nói ngươi không
phải là người xấu, thì nhất định không là người xấu a?”

“Ách?” Không ngờ rằng tiểu tử kia lại nói ra lời nói có thâm ý như

vậy, hắn không khỏi có chút ngạc nhiên, lập tức bật cười nói. “Như vậy
cháu cũng không thể liền hoài nghi ta là người xấu a!”

Nghe vậy, tiểu tử kia lộ ra một bộ biểu tình trầm tư, bộ dáng đáng yêu

như vậy khiến cho hắn không khỏi muốn đưa tay lên nhéo nhéo má nó vài
cái.

Tiểu tử kia suy nghĩ trong chốc lát, mới hỏi nói: “Vậy ngươi là ai?”

“Ta gọi là Vu Hi”.

Mở to đôi mắt to vô tà, chớp a chớp, nó không biết người này nha!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.