CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 56

tay lên bả vai nàng, trực tiếp khiến cho nàng không thể động đậy. Đối với
việc dễ dàng bị Thương Diễm Túc áp chế khiến cho nàng thực để ý, quay
đầu lại nhìn hắn, trong mắt dày đặc sát khí, “Thương Diễm Túc, ngươi rốt
cuộc muốn thế nào? Ngươi đừng… Hừ!” Không muốn nói tiếp, Lãnh
Thanh Nghiên lại là chỉ hừ một tiếng, Thương Diễm Túc ngẩng đầu nhìn
dáng vẻ nhíu mày chịu đau của nàng, cũng không nhịn được mà nhíu mày
lại, giọng nói vốn đã lạnh như băng không chút tình cảm nào lúc này càng
thêm lạnh lùng: “Vì sao không nói?” Tay hắn đặt trên lưng nàng xoa đi
những vết máu, do bức mành châu kia va vào mà tạo ra, nhớ tới lực lượng
khi vừa ngã xuống, lại nhìn đên chỗ xương sống có điểm đỏ, Thương Diễm
Túc khóe miệng càng rủ xuống vài phần. Có điều khi nhìn thấy vẻ mặt nhịn
đau của Lãnh Thanh Nghiên, sức lực trong tay hắn cũng trở nên mềm nhẹ
hơn, hắn biết, xương sống bị thương, sẽ rất phiền toái, may mắn hạt châu
kia không phải là lớn lắm. Lãnh Thanh Nghiên hé miệng nhìn hắn, không
khỏi có chút buồn bực, nói: “Ngươi đâu có cho ta cơ hội nói chuyện!”
Thương Diễm Túc nghe vậy khẽ cau mày lại, Lãnh Thanh Nghiên lại trực
tiếp nghiêng mặt tránh ra, im lặng ghé vào giường giảm bớt đau nhức trên
lưng, cũng không quản phấn lưng đang lộ ra trước mắt Thương Diễm Túc.
Chỉ là lộ lưng mà thôi, cũng không phải chuyện tình gì to tát. Thương Diễm
Túc lại nhìn nàng trong chốc lát, sau đó đột nhiên đứng lên, đến bên cạnh
tủ lấy ra một cái bình sứ, sau đó lại đi về phía giường. Khi nắp bình sứ vừa
được mở ra, Lãnh Thanh Nghiên liền ngửi thấy một mùi hương thơm ngát
một cách kỳ dị, điều này không khỏi làn cho tinh thần của nàng rung lên,
đồng thời cũng càng thêm rõ ràng cảm giác đau đớn trên lưng. Đổ ra một
chút chất lỏng xanh đậm bên trong bình sứ lên trên lưng nàng, sau đó
Thương Diễm Túc dùng tay nhẹ nhàng thoa thứ chất lỏng đó lên vết thương
trên lưng của nàng, động tác vô cùng dịu dàng, thậm chí ngay cả khóe
miệng, cũng chậm rãi cong lên một cái độ cong. Hắn nghĩ tới câu nói vừa
rồi của nàng, còn có biểu tình tức giận kia, hắn thích nhìn thấy những biểu
cảm khác mà không phải là lạnh như băng của nàng. Đau đớn được giảm
bớt, Lãnh Thanh Nghiên cũng dần dần thả lỏng người, tay Thương Diễm
Túc thực mềm mại, nhẹ xoa trên lưng nàng, điều này làm cho nàng cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.