CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 68

CHÍ TÔN ĐÀO PHI

Nặc Nặc Bảo Bối

www.dtv-ebook.com

Quyển 1

Chương 14: Dấu Hôn

Một thân quần áo màu lam, bên trên được thêu chim nhạn, trên làn váy

trắng điểm xuyến vài đóa hoa mai, dùng một chiếc đai lưng bằng gấm thắt
tại eo nhỏ. Không dùng châm hoa, ba ngàn sợi tóc chỉ dùng một cây trâm
mai cố định lại, trong đôi mắt kia giống như có linh khí trên đỉnh Vân Sơn.
Vừa thấy bóng người kia xuất hiện trước cửa phòng, trong mắt Thương
Diễm Túc khó nén kinh diễm, bất kể có mặc như thế nào, nàng vẫn chói lọi
như thế, khiến hắn có chút không muốn mang nàng tiến cung. Lãnh Thanh
Nghiên có chút bất ngờ khi thấy Thương Diễm Túc vẫn còn đứng nơi cửa,
nhưng cũng chỉ là kinh ngạc một chút mà thôi, sau đó liền bước chân nhẹ
nhàng, đi tới trước mặt hắn, vẻ mặt đã khôi phục lại lãnh đạm, cúi người thi
lễ nói: “Vương gia”. Đầu mày khẽ nhíu lại, Thương Diễm Túc thực muốn
hung hăng phá tan sự lãnh đạm trên mặt của nàng, thay vì có lễ như hiện
tại, hắn càng thích nhìn bộ dáng của nàng khi cắn đá hắn. Ít nhất vào lúc
đó, hắn còn có thể cảm giác được sự tức giận của nàng, cảm giác được
nàng chân thật tồn tại bên người hắn, mà không phải hư vô mờ mịt, giống
như nàng có thể tùy thời mà biến mất. Mười ba năm trước, lần đầu tiên gặp
mặt, từ đó về sau nàng liền trở thành người mà hắn mơ tưởng cả đời Nếu
như vào lúc đó mà trực tiếp mang nàng rời khỏi Mộc gia, hẳn là rất nhiều
chuyện đều đã không giống như bây giờ? Nhưng mà, vào lúc đó nếu hắn
thực sự mang nàng rời khỏi Mộc gia, nói không chừng, không không, là
nhất định, nàng nhất định sẽ chết. Đưa tay kéo nàng vào trong lòng, nhẹ
nâng cằm của nàng lên, thu lại suy nghĩ, khóe miệng hiện lên nụ cười tà tà,
nói: “Nghiên nhi thực xinh đẹp”. Một tiếng Nghiên nhi này làm cho Lãnh
Thanh Nghiên không nhịn được mà cả người cứng đờ, khóe miệng hơi hơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.