CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 773

Còn chuyện ở Lữ Hà cung thì cứ để cho Quân nhi lo. Dù sao thì Lãnh

Diệc Thần cũng đã hạ sốt rồi, chỉ là vết thương ở chân trở nên lở loét trầm
trọng nên khiến hắn khó khăn đi lại thôi. Nhưng không sao, với phương
thuốc nàng vừa tìm được trong một cuốn sách cổ kia thì chỉ khoảng hai
ngày sau là hắn có thể đứng dậy chạy nhảy như bay rồi.

Một cơn gió nhẹ nhàng thổi qua, mang theo hơi lạnh cuối thu. Phượng

Dạ Hi buông sách xuống, nhìn ra ngoài trời, bầu trời u ám nhưng lại không
mưa, lá vàng rụng đầy sân, vậy là mùa đông sắp đến rồi!

Cuối thu, sự lạnh giá bao trùm khắp nơi. Những ngự y ở thái y viện

cũng đã về trước. Bây giờ thái y viện chỉ còn lại mỗi mình nàng ngồi đây
nghiên cứu, chế ra các loại thuốc mới.

Thế nhưng rất nhanh, nàng lại được một trận làm nóng người lên. Từ

đằng xa, một đoàn người đang hướng thẳng thái y viện đi đến. Dẫn đầu là
một nữ nhân mặc hồng y, trang điểm vô cùng lộng lẫy, theo sau là một nữ
nhân mặc tử y, dung mạo cũng không có gì nổi bật, nhưng xem ra cũng là
người có chức có quyền. Còn theo sau hai người bọn họ chính là môt đám
thái giám, cung nữ.

Đoàn người đến trước cổng thái y viện liền ngừng lại.

Nữ nhân mặc tử y tiến lên phía trước, liếc nhìn Phượng Dạ Hi với ánh

mắt khinh bỉ, sau lại quay sang nhìn nữ nhân mặc hồng y, cười nịnh nọt:
"Khang Chiêu nghi, người xem! Bất quá cũng chỉ là một nữ nhân dung mạo
hơn người một chút, tư chất cũng chẳng có gì đặc biệt, bộ dạng nhìn lại
nghèo nàn như vậy... Thần thiếp không hiểu sao Hoàng thượng lại có thể bỏ
mặc Chiêu nghi nương nương để sủng ái nàng ta cơ chứ?"

Hồng y nữ tử nhìn Phượng Dạ Hi một cái, theo cách mà tử y nữ tử gọi

thì ả ta là Khang Chiêu nghi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.