phái này cũng không thua kém gì so với Bạch Cốt Thiên Tà Tông, cũng
không phải môn phái tốt đẹp gì.
Lữ Nhật, Lữ Nguyệt còn sử dụng Lôi Thần Chi Nộ cùng Thiểm Điện
Chi Nộ do Tiết Lăng Vân dạy, từng đạo màu đỏ lôi điện từ trên không đánh
xuống, hướng về phía mấy người của Tàn Ma phái kia đánh tới.
- Hai vị sư đệ, đây là đạo thuật gì vậy, sao lợi hại như vậy?
Hạ Tùng nhìn thấy Lữ Nhật, Lữ Nguyệt sử dụng Lôi Thuật như vậy,
không khỏi há mồm hỏi.
- Đây là sư phụ mấy ngày trước truyền thụ cho chúng ta đạo thuật, lúc
đó ngươi không ở trong núi, đợi khi trở lại Niệm Ngọc Phong thì sư phụ
cũng sẽ truyền thụ cho ngươi thôi!
Lữ Nhật mở miệng nói.
Nôi tâm của Hạ Tùng liền vui vẻ, công kích của hắn lại càng lăng lệ ác
liệt hơn, điên cuồng tấn công mấy người của Tàn Ma phái này.
Nửa nén hương trôi qua, mấy người của Tàn Ma phái đó rốt cục bị
đám người Tiết Lăng Vân giết chết toàn bộ.
Tiết Lăng Vân nhìn những thi thể trên mặt đất, nói:
- Xem ra, Tàn Ma phái cũng chú ý tới dị trạng ở nơi này, vừa rồi chỉ là
một ít tiểu lâu la mà thôi, chúng ta nên nhanh chóng đi vào bên trong cổ
mộ!
Ba người Hạ Tùng gật đầu, Tiết Lăng Vân lập tức vung tay lên, một
đạo tia chớp màu trắng từ không trung đánh xuống, tia chớp đó bổ trúng cổ
mộ, một âm thanh va chạm thật lớn vang lên, từ trung gian của cổ mộ liền
vỡ ra (bị nứt ở giữa).