phía Tiết Lăng Vân hung hăng trảm xuống.
- Phanh!
Một tiếng trầm đục vang lên, Tống Ngọc Dao bị trường kiếm đánh
trúng, thân thể của nàng liền bay về phía sau, sắc mặt của nàng cực kỳ tái
nhợt, một tia máu từ khóe miệng của nàng chảy ra.
- Phanh!
Lại là một tiếng trầm đục vang lên, Lý Ngọc Chân cũng bị Ngô Minh
đánh trúng, khóe miệng của Lý Ngọc Chân cũng chảy ra một tia máu,
nhưng trên khuôn mặt tái nhợt của nàng vẫn hiện ra một nụ cười, một đạo
âm thanh như có như không truyền vào tai của Tiết Lăng Vân, nói:
- Lăng Vân! Ta đi trước một bước!
- A......!
Tiết Lăng Vân điên cuồng hét lên một tiếng, tóc của hắn từng cọng
từng cọng hướng về phía bầu trời tung bay, ánh mắt của hắn đã biến thành
huyết hồng, Hắc Huyền Đỉnh lần nữa phiêu phù trên đỉnh đầu của hắn, Hàn
Ngọc Kiếm trên tay tản mát ra từng đạo hàn mang.
- A Dao! Chân nhi!
Tiết Lăng Vân hét lớn một tiếng, hắn đã quên hết thảy, trước mắt hắn
chỉ còn có hai nữ nhân mà hắn yêu thương nhất.
- Ta muốn báo thù cho các ngươi!
Thanh âm đó không ngừng quanh quẩn khắp nơi trên Trường Sinh
Sơn, lúc này, Tiết Lăng Vân giống như một vị Ma Thần, Hàn Ngọc Kiếm
trong tay hắn hướng về phía trước hung hăng vung đi.