CHÍCH THỦ GIÀ THIÊN - Trang 217

Tần Phi nhím mày, lật tay viết lên mu bàn tay mềm mại của nàng: "Nói lung
tung!"
Ánh mắt Dịch Tiểu Uyển lưu chuyển, bỗng nhiên vén bạt lều lên, lại đẩy
mạnh Tần Phi vào phía trong lều, nhưng ngay sau đó lại lao đi nhanh như
gió.
Tần Phi vội vàng không kịp chuẩn bị ngã lên trên lều, tức thì kêu luôn
miệng, một đạo khói xanh như quỷ mị bay tới bên cạnh lều, lớn tiếng quát:
"Là ai?"
Tần Phi lúng túng đứng dậy, lẩm bẩm nói: "Trùng hợp thế sao? Ta lại gặp
được Ngũ Gia ở chỗ này. Hình như ta lạc đường rồi, a, người còn có việc, ta
về ngay đây!"
La Ngũ gia lạnh lùng nhìn Tần Phi, trầm giọng nói: "Nói năng bậy bạ."
Linh Nhi nghe thấy tiếng Tần Phi, chợt giật mình, liền vộn vàng vén rèm
cửa chạy ra, liếc thấy Tần Phi lúng túng đứng bên ngoài lều, lập tức vui
mừng ra mặt, gọi lớn về phía La Ngũ: "Ngũ thúc, người làm gì vậy? Tần...
hắn có lẽ chỉ đi nhầm thôi..."
Thấy Linh Nhi cũng chạy ra, La Ngũ Gia thở dài, xoay người rời đi, thấp
giọng ngâm nga: "Tự cổ đa tình không dư hận, đa tình cũng vì vô tình sầu...
ba chén máu, một thùng lệ, vô số chén máu hóa thành vô số thùng lệ... ca ca
ơi, muội muội ta tim đang rỉ máu, mắt đang nhòa lệ..."
Linh Nhi đỏ mặt lên, hai tay bất an nắm góc áo, cúi đầu khẽ nói: "Nếu như
đã tới chi bằng vào đây ngồi chơi một chút đi..."
Tần Phi chần chờ một chút rồi cũng gật đầu nói: "Cũng được!"
Hai người lần lượt đi vào lều, thình lình nhìn thấy ngay hai pho tượng đất
nhỏ đang để trên mặt đất, Linh Nhi rảo bước chạy tới nhặt tượng đất lên,
chu cái miệng nhỏ nhắn thổi đi tro bụi bên trên, đưa pho tượng đất nhỏ đen
như mực đến trước mặt Tần Phi, thấp giọng nói: "Lần trước ta cũng làm
một cái chuẩn bị cho ngươi nhưng vẫn chưa có cơ hội."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.