CHICKEN SOUP FOR THE SOUL - TẬP 3: CHIA SẺ TÂM HỒN VÀ QUÀ TẶNG CUỘC SỐNG - Trang 99

thankful for.

- Frank Clark

Từ một hũ mứt

Câu chuyện xảy ra vào năm 1933. Tôi bị buộc phải từ bỏ công việc bán thời
gian của mình và không thể tiếp tục phụ tiền ăn cho gia đình được nữa.
Nguồn thu nhập duy nhất còn lại trong nhà bây giờ là từ công việc khâu vá
của mẹ. Nhưng rồi mẹ tôi lại ngã bệnh trong vài tuần liền và không thể làm
việc được. Công ty điện đã đến cắt điện vì chúng tôi không có khả năng chi
trả hóa đơn cho họ. Đến lượt công ty gas ngưng cung cấp gas cho gia đình
chúng tôi. Rồi đến công ty nước cũng vậy. Nhưng may thay, phòng Y tế đã
buộc họ cấp nước trở lại cho chúng tôi vì lý do vệ sinh chung. Chạn thức ăn
trong nhà tôi lúc nào cũng trống không. Chúng tôi có một vườn rau do cả
nhà ra sức vun trồng từ trước, nên có thể hái vài thứ để nấu ăn qua bữa bằng
bếp lửa nhóm ở sân sau.

Một ngày nọ, đứa em của tôi đi học về, nhảy chân sáo vào nhà và nói với
mẹ: “Cô giáo bảo tụi con rằng ngày mai mỗi đứa đem theo một cái gì đó vào
trường để tặng cho người nghèo”.

Mẹ buột miệng: “Mẹ không biết là còn có ai nghèo hơn chúng ta nữa hay
không, con ạ”. Bà ngoại tôi, lúc đó đang sống cùng với gia đình, lắc nhẹ tay
mẹ và cau mày bảo mẹ tôi im lặng.

“Này Eva,” bà nói, “nếu con truyền cho con của mình tư tưởng nó là đứa
nghèo khổ khi nó mới ở tuổi này, thì nó sẽ nghèo khổ suốt cả cuộc đời đấy
con ạ! Vẫn còn một hũ mứt mẹ làm để dành hôm nọ. Con bé có thể đem nó
đến trường.”

Nói rồi, bà ngoại tôi nhanh chóng đi tìm mấy cái khăn giấy, thêm cả một
đoạn ruybăng ngắn màu hồng mà ngoại nhặt được đã lâu. Sau đó, bà gói hũ
mứt cuối cùng của nhà chúng tôi lại bằng tất cả những vật liệu vừa kiếm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.