CHIẾC CHUÔNG THẦN - Trang 179

Ông xoay nhẫn hóa phra chiếc máy bay trực thăng. Ông Maie trèo lên cầm
lái. Ông tấm tắc thích thú:

- Tuyệt thật, trong đời tôi chưa từng được lái máy bay bao giờ. Xem chừng
cái nghề này thú vị đấy chứ.

Ở trên trời, hai đứa trẻ không ngớt xuýt xoa thích thú khi nhìn thấy thành
phố, đồng ruộng, xóm làng hiện ra nhỏ xíu phía dưới. Macgienka kêu lên:

- Trời, cảnh đẹp quá nhỉ. Ở dưới đất không bao giờ thấy được cái đẹp này.

- Đúng. Rất đẹp. - Hôngít công nhận. Nó chợt ngoảnh lại phía sau. - Thôi
chết rồi, Macgienka ơi, hình như ba tớ với chị Arabela đang trong chiếc
máy bay trực thăng đuổi sát sau lưng chúng ta kia.

Macgienka nhớn nhác ngó quanh:

- Làm thế nào bây giờ. Có cái nhẫn thì lúc rửa tay ăn trưa cậu lại bỏ quên
trong phòng tắm. Đàn ông bao giờ cũng đểnh đoảng thế đây.

Câu cuối cùng nó cao giọng, chì chiết có bắt chước cho giống cái điệu bộ
mà má nó thường nói với ba nó. Hôngít vững vàng như một người đàn ông
thực sự khi gặp phải bão táp gay go. Nó bình tĩnh quan sát và lái chiếc hòm
bay về phía một đoàn tàu hỏa như con rắn đang trườn mình phía dưới đấy.
Nó bảo cô bé:

- Nào, chú ý và giữ cho chặt. Chúng mình sẽ chui vào đoàn tàu hỏa kia, đố
mà tìm thấy được.

Hôngít khéo léo đưa hòm bay sát vào cửa sổ toa tàu. Hai đứa trẻ chui được
vào trong cùng với chiếc hòm nhỏ đó. May mắn cho chúng, trong khoang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.