làm đau hắn, rữa xong vết thương nàng liền dùng một ít nước nóng lau sạch
người cho hắn. Vết thương sau khi được khử trùng rửa sạch xong nàng liền
dùng vải băng lại cho hắn, đặt hắn nằm xuống giường nghỉ ngơi đợi đại phu
đến...
Nhìn thấy hắn như vậy nàng cũng vô cùng lo lắng nhưng không thể hiện
ra bên ngoài được, cũng may là lúc nàng lúc còn ở thế kỉ 21 đã từng đọc
qua vài bài viết nghiên cứu y học và một vài kiến thức khi đi học có dạy
cách sơ cứu vết thương nên nàng liền thực hành với hắn, càng không ngờ là
lại có thể thành công...
Nàng luôn ở bên cạnh hắn từng khắc và chờ đến lúc đại phu đến thì bản
thân mới ra ngoài cho khoay khoả tinh thần căn thẳng của nàng lúc nảy...
bên cạnh đó nàng cho người đi chuẩn bị xe ngựa để hoàng thượng hồi cung,
tiện cho việc điều trị vết thương của hắn,nàng biết vết thương của hắn cũng
không phải nhẹ nên làm sao có thể cưỡi ngựa được thế là nàng liền thay hắn
sắp xếp chu đáo mọi chuyện, vã lại sau hôm nay cũng đã kết thúc mùa săn
nên họ đã có sụ chuẩn bị từ trước nên mọi chuyện tiến triển rất nhanh.
Đại phu cuối cùng cũng đã chuẩn đoán, xử lí vết thương giúp hắn xong,
gã bước ra khỏi trại thì đã nhìn thấy Mộng Như đứng đợi ở đó... Thấy sắc
mặt đại phu cũng không tệ nên nàng đã hỏi “ Thế nào hoàng thượng giờ đã
ổn hơn chưa “. Đại phu liền cung kính trả lời nàng “ Dạ thảo dân đã xử lý
xong vết thương cho hoàng thượng rồi ạ, nương nương yên tâm chỉ là vết
thương ngoài da nên không có gì đáng ngại ạ, thảo dân đã kê toa cho người,
nương nương chỉ cần cho hoàng thượng uống thuốc đều là sẽ nhanh khỏi
thôi ạ “.
Chuyến săn tuy đã kết thúc sớm hơn dự định nhưng vật thú săn được
cũng không ít nên cũng đã xem như kết thúc thuận lợi... lấy được lòng tin
của bách tính đối với xã tất. Được lệnh của hoàng hậu thì mọi người đều
gấp rút chuẩn bị đưa hoàng thượng hồi cung.