CHIẾN LANG - Trang 103

Cô không hiểu hắn đang làm gì, không hiểu hắn đang nghĩ gì, không hiểu
vì sao hắn lại để ý đến sự sống chết của cô.

Nương theo ánh sáng yếu ớt từ xa, cô có thể nhìn thấy bờ môi của hắn đã
bắt đầu tím tái.

Không biết tại sao, tay cô lại trượt lên cổ hắn, ôm lấy hắn.

Chỉ vì dù cô có chết thì cũng phải kéo hắn xuống cùng thôi.

Cô tự nói với mình, tiếp tục tự nhủ với bản thân.

Chỉ vậy thôi...

Sau đó, không biết qua bao lâu, cơn sốt dày vò cô cuối cùng cũng hạ
xuống, cô có thể thở được rồi.

Ánh lửa lập lòe.

Cô mệt mỏi chớp mắt, lại chớp một lúc nữa mới nhìn rõ tình huống trước
mắt.

Cô đang ở trong lều, trong lều ngoài cô ra thì không còn ai khác. Mà cô
đang nằm trên một chiếc thảm nỉ cũ kỹ nhưng khô ráo, thảm nỉ vô cùng
mềm mại, làm từ lông dê tốt nhất, không hề thấy cộm người.

Đây không phải là thảm của cô, cũng không phải vị trí bình thường cô hay
nằm. Từ chỗ này cô có thể nhìn thấy nơi cô hay ngủ, ngay trong góc thùng
gỗ, cách xa cái lò đất.

Chỗ này là giường của quái vật, thảm của quái vật.

Ngay lập tức, cô muốn ngồi dậy, cô không muốn nằm trên chỗ của tên đó,
nhưng cô rất mệt, rất rất mệt, không còn chút sức nào hết. Vết thương trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.