CHIẾN LANG - Trang 147

Hắn thở dốc, tự nhủ rằng chỉ vì cô bắt đầu không sợ hắn mà thôi. Cho dù cô
thật sự biết, cô cũng sẽ không vì thế mà tha thứ cho hắn, hoặc có tình cảm
gì với hắn ngoại trừ thù hận.

Vừa nghĩ vậy hắn lại nhớ đến đôi mắt đẫm nước của cô.

Hắn biết mình đưa cô đi là đúng, nhưng trong đầu lại không ngừng hiện lên
những khả năng xấu nhất giống như lời cô nói.

Chương 16

Đêm hôm đó, cả đêm hắn không ngủ được.

Hừng đông, hắn nhìn chân trời trắng xóa, gió lạnh ào ào thổi lá cờ trước
mắt bay phấp phới. Nhìn biển cỏ dập dờn, hắn mới phát hiện chẳng biết từ
khi nào mà hắn đã bước đến cửa lớn nơi đóng quân, đối mặt với hàng lều
chi chít trước mắt. Từ đây không thể nhìn thấy cờ của Cổ Mã, nhưng hắn
biết nó ở đâu đó sau biển cờ này, khuất sau một căn lều nào đó.

Hắn nhếch môi, thả nắm tay rồi lại siết chặt, cứ lặp đi lặp lại như vậy.

Cho dù hắn dẫn cô trở về, cô cũng không thể là của hắn, hắn cũng không
thể có cô mãi mãi.

Quá nhiều người muốn mạng của hắn, quá nhiều người muốn hắn chết. Dẫn
cô trở về, chỉ khiến cô chết nhanh hơn mà thôi. Hắn đứng sau cửa nhìn rất
lâu, cuối cùng vẫn xoay người, không bước ra.

Nhìn bóng lưng A Lãng Đằng đứng ở cửa lớn nơi đóng quân, gã đàn ông
lạnh lùng cười, trong lòng mừng thầm.

Đêm qua, thấy A Lãng Đằng mang theo tên chạy vặt đi ra ngoài, hắn ta liền
đoán ngay ra là có gì đó không ổn, vội vàng lén đi theo phía sau. Tuy rằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.