CHIẾN LANG - Trang 154

"Tướng quân." Mắt cũng không chớp, hắn nói.

Lạp Tô hếch mày, nhấc chân đá tấm thảm nỉ xuống khỏi đài cao. Thảm nỉ
lăn xuống cầu thang, đến bậc thềm gỗ thì mở ra, một người bị trói từ trong
thảm lăn ra. Tả Tú Dạ nhất định đã bị bọn chúng đánh, mái tóc đen rối bù,
trên quần áo dơ bẩn dính lương thảo và máu tươi, trên mặt sưng đỏ xanh
tím, trán còn có một vết sưng rất lớn, trong miệng bị nhét vải.

Hắn buộc mình không được thể hiện cảm xúc hay có bất kỳ phản ứng nào.
Từ lúc nhìn thấy tấm thảm được cuộn lại đặt dưới chân Lạp Tô, hắn đã biết
bên trong có người. Hắn vẫn hy vọng cô đã được Cổ Mã đưa đi rồi. Nhưng
xem ra Cổ Mã vẫn chậm một bước.

Trong chớp mắt ấy, hắn cho rằng cô đã chết, sau đó hắn thấy ngực cô phập
phồng.

Cô còn thở, vẫn chưa chết.

"A Lãng Đằng, ngươi biết tên nô lệ này không?"

"Không biết." Hắn đáp không cần nghĩ. Hắn biết rõ chuyện này không thể
có đáp án thứ hai.

Lạp Tô đứng lên, chậm rãi đi xuống bậc thềm, đi đến trước mặt hắn.
"Ngươi không biết?"

"Không biết." Hắn lại ngước mắt, nhìn thẳng người đàn ông kia.

"Ngươi không mang nó về doanh trại làm nô lệ? Không cho nó làm chân
chạy vặt của ngươi? Không dẫn nó đi tìm Cổ Mã?"

Hắn nhìn thẳng tên kia, mắt cũng không chớp nói: "Bẩm tướng quân, tên
chạy vặt ta mang về đã chết trong cuộc chiến lần trước. Tên nô lệ này rất
giống hắn, chắc là ai nhớ lầm rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.