CHIẾN LANG - Trang 162

Hắn nhìn binh lính xung quanh, dùng giọng điệu lạnh lùng nhất cảnh cáo.

"Tất cả mọi người trong doanh trại này đều biết Lạp Tô là em vợ Đại Hãn,
nếu hắn chết, các ngươi cũng đừng mong sống sót. Nghe đây, ta muốn ra
khỏi nơi này, ai dám ngăn ta, ta cắt mũi Lạp Tô; ai dám nâng đao, bắn tên,
ta cắt tai hắn, sau đó là bàn tay trái, tay phải, cánh tay, hai chân..."

Lạp Tô đau đến mức mồ hôi lạnh ứa ra, sau khi thở lại bình thường, không
nhịn được nói: "Bên ngoài có mấy vạn đại quân, ta còn có năm nghìn kỵ
binh, ngươi không trốn thoát được đâu."

Hắn vừa nhìn chằm chằm đám người đứng phía trước vừa ấn mạnh vào hốc
mắt tên kia, nói: "Tướng quân, nếu ta là ngươi, ta sẽ thức thời một chút.
Ngươi phải biết cho dù bây giờ ta chết, ta cũng có thể kéo ngươi theo làm
đệm lưng. Nếu ngươi phối hợp, cũng chỉ mất một con mắt, còn không sẽ là
cái mạng chó của ngươi. Bây giờ bảo mọi người lui ra ngoài, nếu không ta
cắt lưỡi ngươi trước."

Lạp Tô cắn răng nhịn đau, lúc đầu còn không chịu, nhưng A Lãng Đằng
cắm chặt ngón tay trong hốc mắt hắn ta, khiến mặt tên kia vặn vẹo, đau đớn
lập tức gào lên.

"Tất cả lui ra..."

Tất cả vệ binh ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đành phải lục tục đi ra ngoài.

Đến khi tên lính cuối cùng ra khỏi lều, hắn kéo Lạp Tô đi về phía trước. Cô
tập tễnh đuổi theo, thấy hắn đá đổ cái lò giữa lều. Lò lửa đổ xuống đất,
trong chớp mắt lửa đã bén sang cái thảm lông dê trắng như tuyết, lan ra
nhanh chóng.

"Ngươi là đồ súc sinh trời đánh..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.