CHIẾN LANG - Trang 184

Trên chiến trường, nếu mình không giết người, người khác sẽ đến giết
mình.

Mấy ngày nay, cô đã hiểu, hoàn toàn hiểu rồi.

Nhưng cô không muốn thừa nhận, vì nếu cô thừa nhận chuyện này mọi
chuyện sẽ biến thành lỗi của cô. Là do cô cố chấp muốn tạo ra thứ vũ khí
ấy, là do cô dám không cúi đầu trước Vương gia, là do cô khiến cha mẹ
không thể không đưa cô đi xa...... Cho nên cô đổ hết mọi chuyện lên đầu
hắn, bởi trách tội hắn dễ hơn là tự thừa nhận sai lầm của mình. Hắn biết
điều ấy thế nhưng vẫn cứu cô.

‘Cô rất ngốc, trên đời này làm gì có báo ứng.’

Cô nhớ hắn đã từng nói vậy, biết hắn nghe thấy những lời nói mơ vô nghĩa
của cô nên ít nhiều cũng đoán được chuyện gì đã xảy ra. Nhưng hắn không
hỏi, không vạch trần, hắn cứ để cô trách hắn.

"Đứng lên!" Cô tức giận nắm lấy vạt áo hắn, bắt hắn ngồi dậy.

"Ngươi đứng lên cho ta!"

"Cô điên rồi..." Hắn thở dốc. Cô rút thanh đao kia ra khiến cơn đau kéo tinh
thần hắn về. Hắn mở to mắt nhìn cô, khàn khàn nói: "Cô không thấy sao?
Ta sắp chết rồi! Lạp Tô... Khụ khụ... Sẽ phái người đến... Chém đầu ta khụ
khụ khụ... Ta phải ở đây..." Hắn nói xong thì ho, máu trào ra từ khóe miệng.

Trời ạ, cô không thể tin được những gì hắn vừa nói. Hắn thật sự biết hắn
đang nói gì sao?

"Vì sao ngươi lại ở đây để Lạp Tô chém đầu ngươi?"

Còn chưa kịp nghĩ, miệng cô đã tự hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.