CHIẾN LANG - Trang 193

Nhưng hắn đã cố, cố sống sót, cố chống đỡ vì cô ra lệnh, vì cô yêu cầu, vì
cô bắt buộc hắn sống. Cho nên cô đưa hai tay ra ôm lấy hắn, cũng để hắn
ôm mình, cho đến khi nhiệt độ cơ thể và nhịp tim của hắn dần trở nên bình
thường, cho đến khi hô hấp của hắn cũng quay lại quy luật.

Lúc hắn nhắm mắt lại, cô không ngăn cản nữa, hắn còn đang thở, cũng
không phát run.

Cô muốn chống lại cơn buồn ngủ, cô phải ra ngoài kiểm tra, xác định cửa
túp lều làm bằng áo choàng này không bị tuyết bít kín, xác định nhánh cây
cô dùng để chống lều không sập xuống do tuyết phủ, xác định con ngựa đã
được buộc chặt, không chạy đi được.

Nhưng mấy ngày chạy trốn trên ngựa, cảm giác được nằm xuống thật sự rất
tuyệt. Tim hắn đập đều đều, cô có thể cảm nhận được cơ bắp căng cứng dần
thả lỏng.

Bởi vì thật sự quá mệt nên chỉ sau mấy nhịp thở cô đã thiếp đi.

Trời sáng...

Hắn tỉnh lại trong ánh sáng mờ nhạt, phát hiện mình đang ôm cô gái kia.

Cô đang ngủ, nhịp thở sâu mà quy luật, thân thể trần trụi vô cùng ấm áp,
giống cái lò sưởi nhỏ, sưởi ấm cho hắn.

Lửa chẳng biết đã tắt từ khi nào, khuôn mặt hắn lộ ra ngoài thảm nỉ lạnh
như băng nhưng thân thể lại vô cùng ấm áp do được cô sưởi.

Mấy ngày qua, hắn khi ngủ khi tỉnh.

Cô cho hắn ăn lương khô và rượu sữa ngựa trong túi, ép hắn ăn hết. Lúc
hắn phát sốt, cô dùng nước tuyết bên ngoài giúp hắn hạ sốt.

Cô chăm sóc hắn rất chu đáo, nếu không nhờ cô, hắn đã chết từ lâu rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.