CHIẾN LANG - Trang 198

"Ai mà biết được khi nào thì ta cần dùng nó." Câu hỏi của hắn làm cô
ngừng lại, nhưng vẫn không ngẩng đầu lên, nói: "Một khi đã lên chiến
trường, sẽ không ai để ta quay lại doanh trại lấy kim chỉ." Cho nên cô luôn
mang theo nó, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Ai ngờ bất cứ tình huống nào lại là dùng cho hắn.

Thịt nướng tỏa ra mùi hương thơm phức, mỡ nhỏ vào lửa phát ra tiếng xèo
xèo. Cô ngửi thấy mùi liền quay lại lấy thịt thỏ đã nướng xong cho hắn.

Tuy con thỏ kia béo tốt nhưng cũng chẳng có mấy lạng thịt, chỉ đủ hai xiên
thịt bé. Nhưng dù sao thịt tươi cũng hơn xa thịt khô. Hắn lấy một xiên, nhìn
cô ban đầu còn hơi chần chừ, nhưng đến khi ăn miếng đầu tiên thì bắt đầu
ngấu nghiến thậm chí còn không nhịn được liếm nước thịt chảy trên ngón
tay.

Dáng vẻ đó lại khiến bộ phận nào đó của hắn cứng lại, nhưng hắn vẫn
không thể dời mắt đi được.

Phát hiện ra hắn đang nhìn mình, cô cứng đờ, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên
chút xấu hổ, nhanh chóng để ngón tay xuống.

Hắn nghĩ cô không biết động tác đó mập mờ biết nhường nào. Cô chẳng
hiểu gì về chuyện nam nữ, cô xấu hổ là vì không muốn hắn nghĩ cô ăn
giống quỷ chết mà đói.

Hắn nghĩ nên đưa miếng thịt thỏ cuối cùng của mình cho cô nhưng lại sợ cô
không nhận, nên hắn đành ăn nốt. Lúc hắn định nằm xuống nghỉ ngơi, cô
lại cản hắn.

"Vết thương trên lưng ngươi cũng phải thay thuốc."

Vết thương trên lưng hắn đã bị cô đốt bỏng, ngoài hai vết thương ở eo với
chân thì những chỗ khác cũng không nghiêm trọng lắm. Hắn tránh được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.