CHIẾN LANG - Trang 212

Hắn vẫn nhắm mắt, cô cho rằng hắn sẽ không đáp, nhưng sau đó hắn lại
nói.

"Bởi vì ta không phải người Mông Cổ, ta không cho phép mình bắt chước
bộ dáng của bọn chúng."

"Vì sao ngươi lại phải làm nô lệ?"

"Vì sao cô lại phải làm nô lệ?" Hắn không đáp mà hỏi ngược lại.

Bởi vì chiến tranh.

Đó là một vấn đề ngu ngốc.

"Ngươi làm quân Mông Cổ đã bao lâu rồi?"

Hắn không muốn trả lời, không muốn nhắc lại quá khứ, nhưng vì cô đang
cố dời chủ đề khỏi chuyện hắn sàm sỡ cô nên hắn cũng chỉ đành cố gắng
hùa theo. Hắn thở sâu, đáp: "Chắc khoảng mười lăm hay mười sáu năm, ta
đã không tính thời gian từ lâu rồi."

Tú Dạ hoảng hốt.

Hơn mười năm là quãng thời gian rất dài, mà cô cũng biết vì sao hắn không
tính thời gian nữa. Bởi vì sống trong hoàn cảnh quá mức khổ cực, cho nên
hắn không muốn nhớ.

"Vì sao... Ngươi không thử chạy trốn?"

"Cô biết kết cục của đào binh mà."

Hắn mở mắt nhìn cô, trả lời nhanh chóng lại đơn giản. Nhưng cô thấy huyệt
thái dương của hắn căng lên, gân xanh trên trán giật giật.

Vẻ mặt của hắn bỗng dưng khiến cô nhớ tới lúc hắn tức giận cảnh cáo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.