CHIẾN LANG - Trang 228

ngừng đập bất cứ lúc nào.

Người đàn ông ngủ rất say, tuy rằng có vài vết sẹo nhưng khuôn mặt chính
trực này nhìn vẫn rất vô hại, không hề có cảm giác lạnh lùng.

Cô biết, hắn ngày đêm không ngủ chăm sóc cô mấy ngày liền. Cô khi ngủ
khi tỉnh, thỉnh thoảng còn có thể thấy một cô nương mặc đồ đen đến châm
cứu cho cô.

Hắn giúp đỡ cô nương kia, để cô nương nóng tính kia sai đến sai đi giống
như gọi tiểu nhị. Nếu không phải đã từng thấy hắn lúc trước, từng được hắn
cứu, từng sống nương tựa vào nhau trong gió tuyết, cô nhất định không
nhận ra hắn.

Cho dù nhận ra khuôn mặt cũng sẽ không thể nhận ra hắn là con dã thú
Mông Cổ lạnh lùng, tàn bạo, hung ác, vô tình kia.

Khuôn mặt sau khi cạo râu có đường nét sâu sắc, hàng mi dày mà dài rũ
xuống như cây quạt.

Hắn mặc một bộ quần áo dày màu nâu, ống tay áo xắn lên trên bắp tay
cường tráng. Ngoại trừ cơ bắp rắn chắc và quá nhiều vết sẹo, hắn lúc này
nhìn không khác gì một người đàn ông bình thường, giống dân chăn nuôi
trên thảo nguyên, giống thương lữ từ một đất nước xa xôi nào đó.

Hắn không giống người Hán, cũng không giống người Mông Cổ.

Hắn không phải người Mông Cổ, hắn đã từng nói, hắn không cho phép
mình bắt chước bộ dáng của bọn chúng.

Cô bất giác lấy tay khẽ vuốt ve mái tóc ngắn và khuôn mặt trơn bóng của
hắn, cảm giác được hắn ngừng thở, sau đó mới chợt phát hiện ra rằng mình
đang sờ soạng hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.