CHIẾN LANG - Trang 272

do bị đánh, cô không nhìn thấy nhưng vẫn sờ được. Cảm giác sờ lên rất tệ,
sần sùi vằn vện.

Nếu cô cúi đầu, còn có thể nhìn thấy một ít vết sẹo hồng bên hông, trông
chúng vô cùng dữ tợn, giống cái móng vuốt của con yêu quái chộp lấy cô
từ phía sau.

Chắc chắn trên người cô gái kia không có những vết sẹo như thế.

Cô ôm lấy mình, vuốt vết sẹo lồi lõm bên người, tim như bị bóp nghẹt, cổ
họng cũng siết lại.

Sau một lúc lâu, cô mới đưa tay cầm cái gáo gỗ, múc nước ấm dội lên
người. Cô rất hy vọng những vết sẹo này có thể trôi đi theo dòng nước,
nhưng chúng vẫn đang chiếm cứ ở đó.

Cô biết chúng vẫn ở đó, vĩnh viễn không thể xóa đi được.

Cho nên, cô chỉ có thể mang cay đắng trong lòng, cầm khăn vải lau sạch
người, rồi khoác lớp áo trong lên, che đi cơ thể xấu xí.

Trăng trên trời bị mây che mất.

Hắn đến phòng A Linh dọn dẹp, rửa sạch bát, lau bàn, xong xuôi mới về
sân, đi vào trong phòng. Trên đường, lúc đi qua ngoài nhà tắm, hắn nghe
thấy tiếng nước, không khỏi dừng bước. Cửa vẫn đóng chặt, hắn có thể
nhìn thấy hơi nước từ từ thoát ra từ cửa sổ thông khí trên nóc nhà.

Hắn biết, lúc này cô đang ở bên trong, trần như nhộng, không một mảnh vải
che thân. Chỉ nghĩ đến đây thôi cũng đã khiến thứ giữa hai chân hắn co rút,
căng cứng. Chưa kể, hắn biết cô sẽ dùng bánh xà phòng kia lướt qua da thịt
trắng như tuyết của cô, dùng đôi bàn tay nhỏ bé kia mơn trớn thân thể mềm
mại trần trụi non mềm của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.