CHIẾN LANG - Trang 280

Cô biết tay cô ngừng trên tóc hắn, trên tai hắn quá lâu, hắn nhất định sẽ cho
rằng cô đang có ý đồ dụ dỗ hắn. Cô không có, cô chỉ là... Chỉ là... Chỉ là
không kìm chế được.

Ánh trăng lặng lẽ phủ một tầng sáng mông lung lên người cô.

Mây đen che khuất trăng sáng chẳng biết đã tan hết từ khi nào.

Cô ngẩng đầu, nhìn ánh trăng sáng ngời, nhưng đồng thời cũng giận dỗi nó.

Nếu tuyết rơi thì tốt. Tuyết mà rơi có lẽ hắn sẽ không muốn đi ra ngoài nữa.

Nhưng ánh trăng vẫn trong trẻo như vậy, phủ lên mái ngói một tầng sáng
bạc.

Hắn không nhất định sẽ đi tìm người phụ nữ kia, hắn đã vào nhà rồi mà,
không phải sao?

Hoặc có thể hắn vào chỉ để nói với cô rằng hắn muốn ra ngoài một lát.

Đứng ở trong sân, tim Tú Dạ như bị bóp nghẹt. Cô biết mình không thể
đứng ở đây mãi được, dù thế nào cô cũng phải quay vào đối mặt hắn, cho
nên cô thở sâu, bắt buộc mình quay về phòng.

Hắn không còn ngồi ở bên bàn thấp nữa, cô thấy hắn đã trải xong thảm nỉ,
hơn nữa đã an vị ở chỗ nằm của hắn.

Trong giây phút đó, không hiểu sao cô bỗng thấy thoải mái trào lên trong
lòng, luồn vào trong đầu, khiến thân thể cô khẽ run.

Hắn không muốn đi, không định đi.

Hoặc, hắn chỉ muốn chờ cô ngủ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.