CHIẾN LANG - Trang 320

một ngày bận rộn trở về, cô sẽ ra đón hắn, đưa hắn một ly trà. Mà mỗi đêm,
cô sẽ cùng hắn nằm trên chiếc giường đất kia, cùng hắn triền miên hoan ái,
sau đó cuộn mình trong lòng hắn yên lặng đi vào giấc ngủ.

Đây là cuộc sống hắn chưa bao giờ dám mơ tới.

Bình thường, nhưng hạnh phúc.

Cho nên, mặc dù gió tuyết đã ngừng, thời tiết ngày một ấm lên, ngay cả khi
hắn đã có thể nếm được trong gió vị bão cát từ phương xa, hắn vẫn không
muốn rời đi. Ở sâu trong nội tâm, hắn luôn có cảm giác nếu rời khỏi thành
nhỏ hoang vắng này đến thành lớn hơn, đến nơi bận rộn hơn, cô sẽ không
cần hắn, không phải dựa vào hắn nữa. Hắn không phải người tốt, hắn không
có tiền, không phải người đáng để cô dựa vào.

Cái hắn có chỉ là thân thể đầy sẹo, cùng võ nghệ để giết người, chưa nói
đến chuyện hắn còn giết mẹ cô. Mặc dù cô ra vẻ như không để ý đến nữa,
nhưng hắn biết cả đời cô cũng sẽ không thể quên chuyện này.

Mà cô thông minh như thế, tốt đẹp như thế.

Mỗi khi hắn nhìn cô, giống như lúc này, trái tim sẽ bất giác quặn thắt.

Ăn cơm tối, rửa bát, lau bàn xong, hắn cùng cô trở lại phòng. Cô đốt nến
cẩn thận ghi chép các khoản thu chi, cô tỉ mỉ đếm, lau tro bụi, vấy mỡ trên
từng đồng, xếp ngay ngắn trên bàn, sau đó đặt một nửa vào hộp, một nửa
cho vào túi tiền.

Hộp là hắn dùng củi bỏ đi ở cạnh phòng làm ra, túi tiền là cô mua lại vải
với giá rẻ từ thương nhân về khâu.

Tiền trong hòm, hắn biết cứ đủ 50 đồng cô sẽ xâu lại trả cho A Linh. Tiền
trong túi cô để hắn cầm, rồi hai người sẽ cùng nhau đi mua nguyên liệu làm
nến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.