CHIẾN LANG - Trang 335

Cô mở to mắt, nhìn hắn chằm chằm, sau đó cong môi nở nụ cười, khẽ lên
tiếng.

"Được."

Nụ cười ấy khiến tim hắn lạc nhịp, không nhịn được bổ sung: "Cũng đừng
có mà cười với bọn họ."

"Được." Cô lại đáp.

"Ta không đùa đâu." Hắn rũ mắt trừng cô, nói.

Cô ngước mắt nhìn hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, khẽ nói: "Ta biết rồi."

Chết tiệt, nếu không cho cô đỏ mặt thì đúng là quá đáng, cho nên hắn ép
mình ngậm miệng lại, đừng tiếp tục nói ra những lời giống thằng ngốc nữa.

Khi hai người đến nơi, chỉ thấy người đàn ông hôm qua giơ tấm ván gỗ vẫn
ở đó, thân thể đứng thẳng tắp. Nhưng thương lữ đi qua, mỗi khi nhìn thấy
dấu ấn trên mặt hắn đều quay mặt đi.

Phía sau người đàn ông đó có năm lính nô lệ ngồi cùng nhau, còn ôm ấp hy
vọng có thể kiếm miếng cơm, tìm được công việc. Đột nhiên một người
trong đó nhìn thấy hắn liền đứng bật dậy, trong mắt lóe lên chút hoảng sợ,
nhưng người đó cố nhịn không chạy, sắc mặt tái nhợt trừng mắt nhìn hắn.

Là tên trộm hôm trước.

Sắc mặt tên trộm vô cùng khó coi, tuôn ra một tràng tiếng dị tộc.

Cô sững sờ, quay đầu hỏi hắn, "Sao thế? Hắn nói gì vậy?"

"Hắn hỏi ta muốn làm gì. Hai ngày trước hắn trộm tiền, bị ta bắt được."
Hắn nói cho cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.