CHIẾN LANG - Trang 340

"Còn nữa, chắc cô cũng biết nếu chỉ dựa vào tiền bán nến sẽ không thể nuôi
sống những người này chứ?"

"Ta biết." Tú Dạ gật đầu.

"Cô định làm thế nào?" A Linh hỏi.

"Bọn họ không thể ra ngoài đi làm, nhưng trong đó có thợ mộc, cũng có thợ
rèn, có thể làm đồ rồi cho Trương Dương mang ra chợ bán rẻ. Bọn họ chỉ
cần một chút cơ hội là có thể nuôi sống bản thân."

"Cô cần bao nhiêu tiền?"

Không ngờ cô ấy hỏi trực tiếp như thế, Tú Dạ sững sờ nhưng vẫn mặt dày
nói: "Mười hai lượng bạc."

A Linh lấy ra một thỏi bạc từ cái túi bên hông, đặt lên trên bàn.

Một thỏi là năm mươi lượng.

Cô sững sờ.

"Cô nghĩ rằng mình chỉ chứa chấp bảy người này thôi à?" A Linh hừ lạnh,
"Trong thành này cũng không chỉ có bằng nấy đào binh thôi đâu."

Tú Dạ lại sửng sốt, mới đột nhiên giật mình, A Linh nói không sai.

"Giờ cô có còn muốn giúp nữa không?"

Cô nhìn nữ pháp sư, lại nhìn thỏi bạc, cuối cùng vẫn đưa tay cầm thỏi bạc.
A Linh nhíu mày nhìn cô, không nói gì nữa.

Cô cầm ngân lượng, sau đó dọn bát đũa trên bàn A Linh về phòng bếp. Khi
bước ra mở cửa, chỉ nghe thấy A Linh lạnh lùng nói.

"Nha đầu ngốc."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.