CHIẾN LANG - Trang 359

Cô biết người có họa phúc sớm chiều, trời có mưa gió thất thường, cô
không nên hy vọng quá nhiều. Chạy trốn lâu như vậy, lại mất hết người
thân, đã dạy cô chỉ nên nhìn vào hiện tại, không nên hy vọng xa vời về
tương lai. Cô cứ tưởng rằng mình đã học được bài học ấy rồi.

Cả đời này, những thứ cô có đều sẽ mất đi, đều sẽ mất đi mà thôi.

Đây là báo ứng của cô...

"Tú Dạ?"

Giọng hắn đột nhiên vang lên, cô giật mình hoảng hốt, giờ mới chợt nhận
ra hắn đã về, đang đứng ngay trước cửa nhà tắm. Cô vội vàng ngừng khóc.

"Tú Dạ? Nàng có sao không?"

"Không... Ta không sao..." Không muốn để hắn thấy cô khóc, cô ôm lấy
mình, vội vàng nói: "Ta đang tắm. Ta đã nấu cơm xong rồi, đặt trên bàn
bếp, chàng đi ăn trước đi."

Hắn im lặng một lúc, cô rưng rưng nín thở, chờ hắn rời đi. Hắn biết cô cảm
thấy tự ti vì những vết sẹo trên lưng, không muốn hắn thấy cô trần truồng,
cho nên chưa bao giờ ép cô.

Từ khi đến nơi này, người đàn ông kia luôn nâng niu cô trong lòng bàn tay,
chưa bao giờ làm trái ý cô.

Cô cho rằng nói như vậy hắn sẽ rời đi. Ai biết hắn không những không đi
còn mở cửa bước vào.

Ban đầu cô chỉ định đi vào đổ nước nên không chốt cửa. Hơn nữa hắn chưa
bao giờ xông vào trong lúc cô đang tắm nên cô thật sự không ngờ lần này
sẽ khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.