CHIẾN LANG - Trang 362

Trong lòng cô hoảng hốt, đưa tay ngăn cản hắn. Nhưng hắn không để cho
cô cự tuyệt, hắn hôn lên nước mắt của cô, cởi quần áo của cô. Cô muốn đẩy
hắn ra, nhưng khi bàn tay chạm vào lồng ngực ấm nóng của hắn, cô lại chỉ
muốn kéo hắn tới gần, cảm nhận sự tồn tại của hắn.

"Đi..." Cô run rẩy định đuổi hắn. Nhưng trong giây phút ấy hắn lại kéo cô
ngồi lên đùi mình, ôm chặt cô vào lòng, để ngực cô áp lên ngực hắn, tim
liền tim.

Cô ngừng thở, lời còn chưa nói xong đã bị cắt ngang, chỉ còn trái tim vẫn
đang đập điên cuồng và dòng nước mắt ấm nóng. Cô có thể cảm nhận rõ
ràng làn da ấm áp của hắn, nhịp tim mạnh mẽ của hắn, hơi thở nóng cháy
của hắn.

"Nàng có thể không nói với ta vì sao lại khóc." Hắn ôm cô, giọng nói khàn
khàn bên tai cô: "Ta cũng có thể giả vờ như nàng không khóc..." Trên tóc
hắn vẫn còn mùi khói, trên mặt có tro bụi, giọng nói vì hít phải quá nhiều
khói mà trở nên trầm khàn hơn bình thường.

"Nhưng đừng cự tuyệt ta, đừng... Đẩy ta ra nữa..."

Nghe hắn đau đớn yêu cầu, cô không nhịn được đưa tay ôm hắn, run rẩy
khóc òa lên.

Hắn cởi dây buộc váy của cô, cởi đi vật cản trở cuối cùng giữa hai người,
để hắn và cô có thể dùng càng nhiều da thịt cảm nhận đối phương.

Giây phút ấy, cô biết hắn không chỉ cởi quần áo, cô không chỉ trần trụi về
thân thể, mà còn có cả trái tim.

Hắn dùng thân thể bao bọc cô, hôn môi cô, nói những lời thì thầm nhẹ
nhàng khàn khàn bên tai cô, khiến cơ thể cô tê dại. Tuy rằng cô không hiểu,
nhưng cũng không dám hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.